2 năm sau
" Quân Dao, mau lại đây với mẹ.
Chúng ta cùng tới công ty thăm ba nhé ? "
" Vâng ạ "
Một cục bông nhỏ đáng yêu với chiếc váy công chúa màu trắng tinh làm nổi bật lên làn da trắng hồng của cô bé, con bé chạy đến nhào vào lòng Cẩn Y mà mỉm cười, đôi má phúng phính búng ra sữa vô cùng đáng yêu.
Cẩn Y bế Quân Dao trên tay, nở nụ cười đầy cưng chiều.
Đây là con gái đầu lòng của Cẩn Y và Lộ Lục Quân, là đứa con đầy niềm tự hào của cô ta và hắn, Lộ Quân Dao là cái tên mà hắn đã đặt cho con bé, một cái tên đầy mạnh mẽ, kiên cường.
Đã 2 năm trời, hắn vẫn không biết đứa con gái này là của người khác , vẫn cứ yêu thương con bé, dành mọi thứ tốt nhất cho nó, bởi vì nhìn đến con bé hắn lại nhớ đến cô.
Cẩn Y cùng Lộ Quân Dao đến công ty của hắn đang làm việc.
Sau 2 năm, công ty Lộ Thiên đã đứng đầu trong mọi lĩnh vực, vượt bật đứng đầu cả nước, trở thành công ty lớn có quyền lực trong Bắc Kinh.
Khi Cẩn Y dắt con gái của mình vào sảnh, các nhân viên đều cuối đầu chào , gọi một tiếng phu nhân khiến cô ta kiêu ngạo.
Đến phòng làm việc của hắn, cô ta nhẹ nhàng mở cửa khẽ gọi tên hắn
" Lục Quân ! "
Lộ Lục Quân đang làm việc nghe thấy tiếng của Cẩn Y thì chậm rãi ngẩn đầu, đôi mắt chim ưng híp lại, tay bỏ bút xuống bàn
" Ba ơi "
Lộ Quân Dao bỏ tay ra khỏi tay Cẩn Y chạy một mạch về phía hắn.
Hắn xoay ghế cuối người bế lấy cục bông nhỏ vào trong lòng, tay nhéo nhẹ cái má phúng phính của cô bé
" Sao lại đến đây ? Nhớ ba sao ? "
Quân Dao vui vẻ gật đầu, nó vòng tay ôm lấy cổ hắn mà dụi đầu vào lòng ngực hắn
" Nhớ ba lắm, ba không về nhà Quân Dao rất buồn "
" Xin lỗi,công việc gần đây rất bận.
Ba không về được "
" Không sao ạ, Quân Dao hiểu mà.
"
Hai người nhìn nhau mà bật cười đầy vui vẻ.
Cẩn Y nhìn hai người họ mà cảm thấy mình như người ngoài , cô ta chậm rãi bước đến mỉm cười bế Quân Dao lên , rời khỏi người hắn
" Quân Dao để cho ba làm việc, con ra đằng kia ngồi chơi nhé ? "
" Dạ ! "
Con bé ngoan ngoãn chạy lon ton qua ghế sofa ngồi chơi với đồ chơi của mình.
Còn Cẩn Y lại gần ôm lấy cổ hắn, ngồi trên đùi hắn mà nũng nịu
" Ông xã, gần 1 tuần anh không về nhà.
Em và con rất nhớ anh đấy "
Lộ Lục Quân cười nhạt, một tay đẩy Cẩn Y ra khỏi đùi mình , cuối đầu tiếp tục xem tài liệu
" Người ta còn gửi đến không?"
" Không có.
Gần đây không còn gửi nữa "
2 năm nay mỗi ngày đều có người gửi những thứ có màu xanh đến biệt thự Lộ gia, không biết ai lại giở trò muốn trêu trọc bọn họ.
Khi những thứ đó gửi đến thì Cẩn Y lại nhận được một tin nhắn từ người lạ mặt với dòng tin
Nhận được những thứ này, tôi nghĩ chồng cô không ngu đến mức không nhận ra !
Một dòng tin khiến Cẩn