Vu Tịch nói: “Tuy rằng là phụng tử thành hôn, nhưng dù sao ông xã của em trông không tồi, không phải dưa vẹo táo nứt, người nhà anh còn tốt như thế, em nên thấy hạnh phúc.
”
*Phụng tử thành hôn: Vu Tịch ý nói là vì cô có thai nên cô và cố Lâm Hàn phải kết hôn
*Dưa vẹo táo nứt: Vu Tịch ý là nhắc đến
người có khiếm khuyết Dưa vẹo táo nứt?
Nghe cách hình dung này, anh lại cảm thấy rất vui chính là chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Thôi bỏ đi, dù sao cô cũng đang khen anh, không phải là bôi xấu anh.
“Sau khi kết hôn đối xử tốt với vợ của mình không phải là lẽ đưcmg nhiên sao.
” Từ lâu anh đã nghĩ, sau khi kết hôn thì có trách nhiệm, anh cần phải đối tốt với cô.
Mặc kệ bọn họ cưới nhau là bởi vì lý do gì, kết hôn vẫn chính là kết hôn.
Vu gia đã khiến cho Vu Tịch thất vọng buồn lòng, Cố Lâm Hàn không muốn đi theo vết xe đổ của bọn họ.
về đến nhà, Vu Tịch nằm yên một chỗ, cảm thấy thân thể tốt hơn một ít, không khó chịu như vừa nãy nữa, đại khái cũng bởi vì buổi tối có người của Vu gia ở đó, cô không nuốt trôi được bao nhiêu, ngược lại cũng không muốn ăn nhiều rồi lại nôn ra.
Lúc này, cổ Tân Tân bỗng nhiên nhắn vào trong nhóm: “Oa, ai đó làm ơn tới cứu vớt chúng tôi một chút đi, Hạ Tử Minh uống say rồi, tôi không quản được anh ấy.
”
Mấy người bọn họ đều ở trong cái nhóm này.
Bao gồm những người có quan hệ thân thiết với nhau.
Vu Tịch nhìn tin nhắn, chợt nhớ ra, cô còn chưa nói cho bọn họ nghe về chuyện của cô với Cố Lâm Hàn.
Vu Tịch nói: “Mọi người sao rôi, uông có nhiều lắm hay không, hay là để tớ qua đó.
”
“Đang ở hộp đêm ấy, cậu đừng tới, khắp nơi chỉ toàn là mấy kẻ hút thuốc uống rượu.
”
“Vậy để tớ kêu Cố