“Cô xác định Cố Lâm Hàn của hiện tại là Cố Lâm Hàn hay sao, không phải đồ giả đấy chứ.
”
Vu Tịch cạn lời, nhìn những người này.
“Không có chuyện đó, mọi người sao lại nghĩ tôi làm thế chứ, chẳng có chuyện gì xảy ra cả, tôi tốt xấu gì cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng, biết bao nhiêu người còn đang muốn cưới tôi đây nè, làm sao phải lừa anh ấy đến Cục Dân Chính chứ, anh ấy mới là người muốn bắt tôi mang tới Cục Dân Chính!”
“Có đánh chết cô tôi cũng không tin.
” Lôi Đình nói.
Lúc này, ngay cả người vẫn luôn ở nước ngoài không thèm trở về, Hứa Nham Thâm ngây thơ mờ mịt cũng đã xuất hiện.
“Tôi chỉ đang ở nước ngoài thôi mà, cũng không phải ở một chiều không gian thời gian khác, rốt cuộc mọi người đã xảy ra
chuyện gì, sao tôi lại không có chút không hiểu nhỉ, Vu Tịch với cố Lâm Hàn có chuyện gì xảy ra à? Là cô ấy đã giết cố Lâm Hàn hay sao?”
Cố Tân Tân lập tức kêu lên: “Hê hê hê, cô nói thế cũng không sai lắm đâu, cũng gần như là gây ra một mạng người rồi.
”
Mọi người lập tức càng bị dọa sợ hơn.
“Ôi, không phải đâu, cái chuyện làm ra mạng người ấy có phải là thứ mà tôi nghĩ dùng để tạo nên một sinh mệnh mới hay sao.
” Hạ Tử Minh kêu lên.
Vu Tịch thật sự bị nhóm người này làm cho tức chết rồi.
Cố Tân Tân nói: “Đương nhiên, nếu không thì sao.
”
Hứa Nham Thâm nói: “So với chuyện Vu Tịch giết Cố Lâm Hàn thì nghe có vẻ đáng tin hơn.
”
cố Tân Tân vừa nhìn thấy, lại vội vàng nói: “Những gì tôi nói là đúng sự thật đấy, là sự thật đẩy.
”
Sau đó cô ấy lại nói: “Vu Tịch, cậu hãy thừa nhận đi, dù sao thì bằng chứng cũng chỉ là mấy tin đồn mà thôi.
”
May cho bọn họ là không có ở trước mặt cô,