Vu Tịch nói: “Ghê tởm nhưng cũng có nhiều người như vậy thích.
”
Cố Tân Tân nói: “Dù sao cũng có người mắt bị mù.
”
Vu Tịch nghĩ, nhưng cố Lâm Hàn cũng thích.
Tâm trạng Vu Tịch lập tức không vui.
Quay người nói với cố Tân Tân mình muốn về nhà rồi.
Bên này…
Cố Thiên Nhai nghĩ nghĩ, trước tiên để người gọi điện thoại cho nhà họ Vu, sau đó nói với Vu Tân Nông.
“Bởi vì cái này, chuẩn bị cho đám cưới của hai đứa quá lớn, hôn sự cũng quá rườm rà, cái này, tiền biếu có thể tạm thời không có”
Vu Tân Nông có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cảm ơn, không nói gì cả.
Nhà họ Cố sản nghiệp lớn như vậy, sao có thể không có tiền biếu?
Vu Tân Nông cảm thấy kì lạ, nghĩ nhà họ chắc là đã có tính toán sẵn rồi đi.
Mà bên này, Vu Điềm và Tô Hành vẫn đang nghe.
“Sao vậy?”
Vu Tân Nông thở dài: “Nhà họ cố nói tạm thời không đưa được tiền biếu.
”
Tô Hành trong chốc lát đã lên cao giọng.
“Ha, tôi nói mà, Vu Tịch thật là, nếu như tiền biếu đã không có rồi thì còn kết hôn cái gì nữa, thế này cũng không quá coi trọng Vu Tịch rồi.
”
Vu Điềm cũng cảm thấy kì lạ.
“Khả năng trong đó còn có nguyên do gì đi.
”
“Còn có nguyên do gì chứ, còn không phải lười cho Vu Tịch tiền hay sao, tôi sớm đã nói rồi, Vu Tịch có thể gặp được người tốt gì có chứ, cho dù gia đình không tệ, nhưng đối với nó cũng tuyệt đối không có ấn tượng tốt, lúc trước gặp mặt nói tốt như vậy, xoay người liền nói không có tiền biếu, hư.
”
Trong lòng Vu Điềm cảm thấy rất thoải mái, một mặt an ủi Tô Hành nhưng trong lòng lại nghĩ.
Điểm này nhà họ Tả vẫn được nhất.
Đồng ý 88