“Ồ, được ạ.
”
vẫn không có phản ứng?
Thư Nhã cười rộ lên, nhìn cố Thiên Nhai, nhìn thấy chưa, làn này không phải là chưa nghe hiểu.
Cố Thiên Nhai buồn bực, cô thật sự hiểu rõ đây là ý gì sao?
Nhưng nhìn kĩ cô thoạt nhìn cũng không có gì là quá để ý.
Thư Nhã cười nói: “Tiểu Tịch, cái này có lẽ con vẫn chưa hiểu rõ đi, tiền biếu này…”
Vu Tịch nói: “ồ, con biết, con biết, cái này không phải là tiền mà mấy nhà thông thường đưa cho cô dâu sao, chính là để
bọn họ có cuộc sông tôt hơn một chút, con cảm thấy Cố Lâm Hàn không đến mức không đủ tiền để dùng, không có thì không có, tụi con đủ xài là được rồi.
”
Thư Nhã cười rộ lên.
“Aiya, con nói không sai, tiền biếu không có, chúng ta cảm thấy tiền biếu là để cho nhà bọn con sao, cũng chưa chắc sẽ đến tay con, cho nên đã chuẩn bị cái này cho
_ _ „ f>
con.
Nói rồi Thư Nhã rút ra một chiếc thẻ ngân hàng.
Cố Thiên Nhai nghĩ, bây giờ cô phải mau nhận lấy nó.
Bên trong này chính là…
Thư Nhã nói: “Bên trong này có 200 vạn, lúc mang thai con muốn mua gì thì cứ mua, cho con tiền tiêu vặt.
”
cố Thiên Nhai gọi cái này là liên hoàn kế.
Ồng híp mắt nhìn, chuẩn bị nhìn xem khuôn mặt hạnh phúc của cô.
Ông ấy cũng là cáo già, biết đột nhiên nói với cô không có tiền, cô có thể vẫn nhịn được, có đau lòng cũng giấu trong người, nhưng sau đó hào phóng cho cô một chút tiền, khả năng cao cô sẽ bại lộ.
Ông ta sớm đã nói với Thư Nhã, bà nhìn xem, cô ta nhất định có sự chuẩn bị.
Nhưng Vu Tịch nhìn chiếc thẻ ngân hàng kia nhất thời không dám tiếp nhận.
Cô chột dạ nói: “Nhiều tiền như vậy…không cần đâu, bác gái, con không lấy tiền được, bác cho con con cũng không có chỗ để tiêu, cũng không thể nhận nhiều tiền như vậy, con vẫn còn quá nhỏ, bỏ đi, bác cho con vậy quá nguy hiểm rồi.
”
Vậy mà lại không lấy?
Cố Thiên Nhai càng ngạc nhiên hơn.
Thư Nhã cười hihi kéo tay Vu Tịch: “Không
có gì đâu, nuôi con rất tốn tiền, hơn nữa con cũng cần bồi bổ cơ thể, con xem con đi, quá ốm rồi.
”
Vu Tịch vội vàng nói: “Thật sự không cần đâu, cơ thể con như vậy, nhìn có vẻ không được nhưng thật