Chát, Vu Tịch tát vào mặt Tả Kinh Luân.
Vu Tịch nói: “Vi anh không tôn trọng những cô gái, cũng không tôn trọng tôi, tôi đánh anh một cái cũng không quá phận đi? Hừ, tôi chịu sinh con cho cố Lâm Hàn là cam tâm tình nguyện, không cần loại người như anh đến nói ra nói vào.
”
“Em….
”
Tả Kinh Luân vô duyên vô cớ bị đánh cái nên vô cùng tức giận.
“Vu Tịch, cô cho rằng sinh đứa nhỏ cho anh ta, anh ta sẽ đối xử tốt với cô sao? Cô đừng có nằm mơ.
”
Vu Tịch hừ lạnh quay đầu rời đi.
Cô sẽ không hối hận.
Cô cảm thấy rất may mắn, lúc trước không ờ bên Tả Kinh Luân, loại đàn ông như vậy, không đáng để lãng phí thanh xuân.
Buổi tối, sau khi Vu Tịch trở về, Cố Tân Tân đã gọi điện đến.
“Vu Tịch, hu hu, không được rồi.
”
Vu Tịch nói: “Xảy ra chuyện gì? Không phải cậu trộm đi đến party độc thân của bọn đàn ông bọn họ đi.
”
Cố Tân Tân nói: “Hạ Tử Minh uống say, còn đánh người ta nữa, hình như rất nghiêm trọng….
.
”
ii »
Vu Tịch không đến party độc thân của bọn họ, cô muốn đi học bù,
hơn nữa bữa tiệc đó do mấy người đàn ông làm, cô cũng không có hứng thú đi.
Không ngờ bên đó lại xảy ra chuyện.
Cố Tân Tân là trộm đi, vốn dĩ nói là party độc thân nhưng chỉ có vài người đi, chỉ có những người bạn mà họ quen biết đi đến uống rượu, nói chuyện.
Thậm chí một người phụ nữ cũng không được rủ.
Không ngờ cố Tân Tân chạy đến đây, bên ngoài người ta ngán lại không cho cô vào.
Nhưng cố Tân Tân là ai, là người có thể cản được sao.
Cô nói chưa xong thì đã đi vào.
Nhưng không ngờ cô đi vào nhầm phòng riêng.
Vừa bước vào đã thấy thanh sắc khuyển mã*, căn phòng màu hồng phấn, vô cùng gợi tinh.
*[Thanh sắc khuyển mã: Thanh: thanh âm, tiếng ca, nhạc thanh,
nói về ca múa; sắc: sắc đẹp, nữ sắc, cuộc sống xa xỉ; khuyển: kẻ giàu có ăn chơi, ngoạn cẩu, lấy nuôi cẩu làm vui vẻ; mã: kỵ mã, lấy ngoạn mã làm thú vui.
“Thanh sắc khuyển mã” ám chỉ cách sống thối nát dâm nhạc của giai cấp thống trị trước đây.
]
Nhìn thấy cố Tân Tân chạy vào, một tên béo trong đó, trực tiếp kéo Cố Tân Tân qua muốn sờ mó cô.
Cố Tân Tân hét lên chạy