“Còn muốn chạy, cảnh sát đến rồi cô phải theo tôi đi vào.
”
Cố Tân Tân nói: “Tôi cũng đâu nói là chạy mà, anh buông tôi ra.
”
Dù sao Cố Tân Tân cũng là thiên kim tiểu thư của cố gia, từ nhỏ tiếp xúc với nhiều việc xảy ra, chỉ là chưa thấy qua nhiều máu như vậy thôi.
Mấy người bọn họ vẫn là gắt gao kéo cô không buông.
Lúc này, cảnh sát tới, xe cứu thương cũng tới.
“Chuyện là như thế nào…Ây
da, lại là cô.
”
Vừa nhìn thấy, cô lại gặp người quen cũ….
Cố Tân Tân không biết nố gì nhìn chú cảnh sát.
“Cháu….
cháu….
.
Cái này thật
là cháu không đúng, nhưng mà người này quấy rối cháu
trước….
”
Hạ Tử Minh nghe xong, còn ở phía sau kêu lên: “Tại sao thành em không đúng rồi, người là tôi đánh, muốn bắn chết, thì bắn chết tôi đi.
”
Cố Tân Tân đẩy Hạ Tử Minh ra: “Được rồi, anh uống say thì anh biết cái gì, anh có quen biết người đó đâu, anh đi hỏi những người đứng phía sau này, có phải là em không cẩn thận đi nhầm phòng, người đàn ông này mới đến quấy rối em, mới bị em đánh.
”
Hạ Tử Minh nhìn cố Tân Tân: “Em có bị bệnh không, em đồ tội lên đầu chi, đứng qua một bên đi.
”
Nước mắt Cố Tân Tân lập tức chảy xuống.
Hạ Tử Minh nhìn nàng, nháy mắt có chút kinh ngạc.
“Em….
.
Em……Em đừng khóc.
”
Cố Tân Tân nói: “Em đúng là có bệnh, anh uống say thì qua một bên đi, đừng đụng em.
”
Hạ Tử Minh xác thật là uống say,
lúc này mơ mơ màng màng cảm thấy bản thân có phải nhìn lầm rồi hay không.
Cảnh sát vừa thấy mấy người này, vội vàng nói: “Được rồi được rồi, muốn giải thích chuyện gì thì chúng ta đi vào cục giải thích, hộ sĩ đâu, mau nhìn xem người này như thế nào.
”
Người này cứ như thế bị mang đi bệnh viện, cố Lâm Hàn, Hạ Tử Minh, Lôi Đinh và cố Tân Tân cũng cùng đi bệnh viện.
Vào lúc ngồi chờ ở bên ngoài, Vu Tịch cũng tới rồi.
Lúc này Hạ Tử Minh đã say bất tỉnh nhân