Vu Tịch nhìn cố Tân Tân, cảm xúc hôm nay của cô ấy có hơi không tốt.
Cô nói với tiểu minh tinh kia.
“Được rồi, hiện tại cô ở đây khóc cũng vô dụng, Hạ Tử Minh ngủ rồi, dù cô đến xem anh ta, thủ cả đêm, anh ta cũng không nhìn thấy, vở diễn hôm nay của cô nên
dừng lại đi, vẫn nên đi về trước, tìm được cơ hội khác lại đến.
”
“Cô…”
Nghe ra ý Vu Tịch đá xéo, mặt cô ta đỏ lên.
Ngay sau đó, trợ lý từ sau tiểu minh tinh vội kéo cô ta qua, thấp giọng nói thầm: “Chớ chọc bọn họ, đây hình như là bạn bè của Hạ thiếu, kia cũng là thiên kim danh môn đấy, không chọc được, đi thôi.
”
Tiểu minh tinh nhìn cố Tân Tân, dậm chân một cái, tức giận rời đi.
Vu Tịch nhìn nhìn, nói với cố Tân Tân: “Được rồi, đừng tức giận, Hạ Tử Minh cứng rắn như sắt, tiểu minh tinh lại mềm như nước, cậu tức làm gi.
”
Cố Tân Tân yên lặng nhìn Hạ Tử Minh.
Hai người từ nhỏ đã quen biết.
Cô ấy đường đường là thiên kim nhà họ Cố, người muốn đến gần cô ấy không ít, nhưng tính cách cô ấy kỳ thật không tốt lắm, không thế nào nhìn trúng những người làm ra vẻ kia, cho nên mới có quan hệ tốt với Vu Tịch như
vậy.
Bọn họ đều cho rằng, đơn giản bởi vì cô ấy quá mạnh mẽ nên mới có thể có quan hệ với nam sinh.
Lại chưa từng nghĩ tới…
Cô ấy rất hối hận, sớm biết vậy lúc trước đã không làm bạn thân từ bé với anh ấy.
Thành anh em, lại chỉ có thể làm anh em sao…
Bao năm cô ấy chưa từng có một người bạn trai nào, vi sao không
có ai nhìn rõ một chút chứ?
Cố Tân Tân hít một hơi thật sâu.
Cố Lâm Hàn đi tới: “Được rồi, anh đã cho người đi xử lý, hai người đừng nóng vội, trở về nghỉ ngơi đi.
”
Cố Tân Tân nói: “Em ở lại thêm chút nữa, cố Lâm Hàn, anh đưa Vu Tịch đi trước đi.
”
Cố Lâm Hàn gật gật đầu, nhìn cố Tân