Sau khi đi qua đại lộ rợp bóng cây dài, cuối cùng cô cũng bước ra khỏi cổng chính của ngôi nhà chính.
Cô ấy đang ở lưng chừng đồi và đi bộ một lúc lâu mới bắt được taxi, giống như lần đầu tiên cô ấy đến đây phải đi bộ rất lâu.
Trên đường đi, cô nhận được cuộc gọi từ luật sư Lý.
"Xin chào, cô Bạch.
Tôi là luật sư Lý."
"Xin chào, có chuyện gì sao?"
"Đúng vậy, cổ phần Tập đoàn R&S, thủ tục công thương nghiệp ngày nay đã thay đổi.
Từ bây giờ, cô chính thức sở hữu 10% cổ phần của Tập đoàn." Luật sư Lý nói.
" Ừm, tôi biết rồi.
Cảm ơn ông."
“Nên là như vậy.” Luật sư Lý đáp: “Tôi sẽ không làm phiền cô, nếu cô có chuyện gì thì liên hệ với tôi.”
“Ừm.” San cúp máy.
Chiếc taxi nhanh chóng quay trở lại biệt thự.
Cô kéo vali và về nhà.
San thấy rằng Cố Ngôn cũng đang ở nhà.
“Em đi về đâu vậy?” Cố Ngôn quay lại lấy tài liệu, anh cau mày ngay lập tức khi nhìn thấy San đang kéo chiếc vali trên tay.
San đề nghị dọn ra ngoài vào ngày hôm đó, nhưng anh không trả lời cô.
Sau đó, họ chiến tranh lạnh và cả hai không lời qua tiếng lại.
Tuy nhiên, hôm nay nhìn thấy cô xách vali trở về, anh không khỏi hỏi.
Anh ấy nghĩ rằng San chỉ là tức giận nên nói vu vơ vào ngày hôm đó.
Sau hai ngày, chỉ cần không ai nhắc đến chuyện này, chắc sẽ kết thúc.
Ai biết được, cô ấy thực sự đang quyết tâm rời đi.
“Em trở về nhà cũ thu dọn đồ đạc.” Cô thờ ơ đáp.
Có quá nhiều việc phải làm.
Mấy ngày nay cô ra ngoài tìm nơi ở, tìm được chỗ ở thích hợp liền dọn ra ngoài.
Cô xách vali chuẩn bị lên lầu.
“Chờ đã.” Cố Ngôn đột nhiên đi sau và nắm lấy cánh tay cô.
Cô ấy còn quay lại nhà chính thu dọn đồ đạc, xem ra hôm đó cô nói gì cũng không phải là tức giận nhất thời.
Trong lòng anh bối rối, tâm trạng vô cùng khó chịu.
Cô ngoái lại, nhìn anh.
"Ngày mốt, sẽ tổ chức họp hội đồng quản trị, vì hoàn cảnh của em là đặc biệt.
Vì vậy, cần thông qua một cuộc biểu quyết của tất cả các cổ đông và hơn một nửa trong số họ đồng ý thì em mới có thể vào thành công hội đồng quản trị.Trước đây không có thủ tục như vậy, nhưng lần này hội đồng quản trị đã quyết định kích hoạt tình huống khẩn cấp."
Anh giải thích: “Nếu em để các cổ đông biết rằng chúng chúng ta sẽ ly thân, điều đó sẽ làm giảm sự tin tưởng của họ đối với em và khiến em khó gia nhập hội đồng quản trị hơn."
“Không quan trọng.
Tôi không quan tâm.” Đối với cô, vào được hay không không quan trọng lắm.
" Nhưng anh quan tâm! Điều này rất quan trọng đối với anh!" Cố Ngôn đột nhiên lên tiếng và tỏ vẻ nghiêm túc.
San sững sờ, khó hiểu nhìn anh.
Vẻ mặt của Cố Ngôn chìm xuống, “ Quá lâu rồi, nhà họ Cố vẫn còn một thế lực ở nước ngoài, là dòng dõi của em trai ông nội anh.
Nhiều năm nay, hai nhà mâu thuẫn và bế tắc.
Không kém cạnh, liên tục xảy ra tranh chấp, khi bà còn sống luôn đàn áp họ, nay bà mất thì họ bắt đầu động tay động chân.
Nếu ban giám đốc thiếu quyền biểu quyết của 10% cổ phiếu vốn dĩ thuộc về bà, nhiều thứ sẽ gây tổn hại lớn đến anh.
Khiến anh rơi vào thế bị động."
“Vậy nên, anh cần em thành công bước vào hội đồng quản trị” Anh nhìn sâu vào mắt cô, “Anh sẽ tìm cách giúp em thuyết phục họ.”
San nhìn anh chằm chằm, ý của anh là cô không được rời đi sao?
" Anh không cần phải thuyết phục họ.
Tôi sẽ có một giải pháp." Cô ấy cười toe toét tự tin, không quan tâ m đến điều đó.
" Em có thể làm gì?" Cố Ngôn ngạc nhiên trước nụ cười tự tin của cô và hỏi.
“ Anh sẽ biết khi nào thời điểm đến, tôi sẽ không làm anh thất vọng.” Nói xong, cô quay người bước lên tầng hai.
Cố Ngôn nhìn chằm chằm vào bóng lưng mảnh mai của cô, không thể nhìn đi chỗ khác trong một thời gian dài.
Khi đi đến góc lầu hai, cô đột nhiên quay đầu lại nói với anh: "Nhân tiện, một lúc nữa sẽ đến trụ sở tập đoàn làm việc, trong tổ đồ án ô tô, tôi đã nợ anh rất nhiều việc, và cần phải hoàn thành càng sớm càng tốt."
Cố Ngôn đưa tay lên nhìn đồng hồ, "Nửa tiếng nữa anh sẽ trở lại công ty, anh đưa em đến đó."
“Không cần đâu, tôi sẽ thu dọn đồ đạc và tự đi taxi” San thẳng thừng từ chối, rồi xách vali vào phòng.
Cảm giác bị xa lánh, thờ ơ của cô khiến anh vô cùng bức xúc.
Anh kìm lại, quay người bỏ đi và đóng sập cửa lại với một tiếng " Rầm!!"
San cất chiếc vali đi, lấy ra tất cả các vật cần thiết, sau đó bắt taxi đến trụ sở của Tập đoàn R&S.
Bước vào sảnh của trụ sở, cô cảm nhận rõ ràng mọi người đều rất tôn trọng và lễ phép với mình.
Có vẻ như cô ấy đã được thừa kế 10% cổ phần của Triệu Cẩm Dung trong trụ sở tập đoàn.
Cô lên thẳng tầng 12, trong đội dự án ô tô.
Người đầu tiên nhìn thấy cô là Minh Quân.
Anh ta đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó rất kinh ngạc hét lên: "Oa, đến xem, ai đã trở lại !"
“Ai vậy?” Trần Tống đứng dậy nhìn xung quanh, thốt lên khi nhìn thấy San, " wow, là San, là San đã trở lại!"
Minh Quân và Trần Tống vội vàng vây quanh San, nhìn cô từ trên xuống dưới, vừa quan tâm, vừa lo lắng, "Cậu không sao chứ? Cậu không bị thương.
Hình như cậu rất ổn, rất tốt."
“Woooo.” Yuyi chạy đến với giọng khóc và nhào vào vòng tay của San, "Thật tuyệt, cuối cùng cậu cũng đã trở lại.
Khi nhìn thấy cậu, tôi thực sự có thể cảm thấy nhẹ nhõm." Yuyi ôm chặt lấy San, không chịu buông ra.
"Được rồi, không sao.
Tớ trở về không tốt sao?" San mỉm cười và nhẹ nhàng xoa đầu Yuyi, an