Anh đã tận dụng tình huống này và ôm cô, để cô không bị ngã xuống đất xấu xí.
Cơ thể mềm mại cùng hương thơm trên tóc khiến anh hơi lơ đãng nghĩ đến chuyện mơ hồ trong khoang thay đồ hôm trước.
Cùng lúc đó, trợ lý Từ đi tới đi lui, và tình cờ thấy Cố Ngôn đang ôm San vào lòng.
Cô đẩy anh ra trong tiềm thức và nhanh chóng đứng dậy.
Từ An Ninh vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, chủ tịch và phu nhân chủ tịch hòa giải nhanh như vậy sao?
“Có chuyện gì vậy?" Cố Ngôn hằng giọng một cách mất tự nhiên và hỏi.
"Dạ, tôi chuẩn bị một bản kế hoạch cho buổi họp báo về những hiểu lầm hôm hay, anh xem qua đi." Từ An Ninh nói.
Cố Ngôn nhìn lướt qua rồi cau mày, " Viết rõ tình hình thực tế đi.
Cố Tiêu Tiêu có gan làm thì cũng có gan chịu.
Đừng vì mang họ Cố mà khoang nhượng."
" Được, vậy tôi sẽ chuẩn bị một bản nháp khác."
" Ở đây không còn chuyện liên quan đến tôi nữa tôi xin phép đi trước." Nói xong cô quay người đi ra khỏi phòng.
Cố Ngôn nhìn theo bóng lưng lạnh lùng rời đi của cô, anh đột nhiên hỏi Từ An Ninh, "Trợ lý Từ, tôi nghe nói cậu đã kết hôn?"
Từ An Ninh hơi sững sờ, " Vâng, cũng gần 3tháng rồi."
" Vậy thì....khi vợ cậu tức giận cậu sẽ làm gì?" Cố Ngôn hỏi.
"Mua đồ trang sức ...!mua hoa ...!mua ..." Từ An Ninh lắp bắp kinh hãi, anh thật sự không giỏi chuyện này.
“ Ra ngoài .” Vẻ mặt anh lạnh lùng, vẻ mặt có chút xấu hổ.
“Vâng, ông chủ.” Từ An Ninh nhanh chóng cung kính lui ra.
Sau khi trợ lý Từ rời đi, trong phòng họp trống rỗng chỉ còn lại Cố Ngôn.
Sắc trời càng ngày càng tối, sắc mặt của hắn càng ngày càng ảm đạm, đèn trong phòng họp cũng không có bật lên, dường như hắn chậm rãi chìm trong bóng tối.
Đột nhiên đứng dậy, anh rời phòng họp và bước ra khỏi công ty.
Trời đã tối, anh đang đi trên phố một mình, đèn đường thắp sáng kéo dài ra xa.
Trong đêm náo nhiệt và sôi động, những ngọn đèn nê-ông xung quanh được thắp sáng, nhấp nháy xen kẽ, dọc theo con phố có vô số hàng quán tấp nập.
Trong một lần xuất thần, anh đã đi qua một cửa hàng trang sức cá nhân.
Một chiếc vòng cổ trên cửa sổ đập vào mắt anh.
Hình dáng độc đáo, thiết kế đơn giản.
Nữ nhân viên hồ hởi bước ra: "Xin chào, thưa ngài.
Đây là chiếc vòng cổ phiên bản giới hạn mới nhất trong cửa hàng của chúng tôi.
Nó có tên là: Wheel of Fortune.
Ngôi sao bảy cánh với những đường nét đơn giản tượng trưng cho sự huyền bí và bên ngoài có một vòng tròn bánh xe.
nghĩa là không thể xoay chuyển được số phận.
Biết trước được tương lai, gọi là bánh xe tài lộc."
Bí ẩn, số phận, tương lai không thể biết trước.
Cố Ngôn không thể không nghĩ đến San, một người phụ nữ mà anh không thể hiểu nổi.
Anh nhớ đến lời đề nghị mua đồ trang sức của Từ An Ninh...
Anh nghĩ, cô rất thích hợp.
Không biết từ đâu, anh ấy đã mua nó.
Khi anh thanh toán tiền và bước ra khỏi cửa hàng với chiếc túi đóng gói, anh chợt nhận ra mình đã thực sự mua một chiếc vòng cổ, anh vô cùng ngạc nhiên, anh đang làm gì vậy? Anh thậm chí còn mua đồ trang sức của cô vì cô đang tức giận?
Nghĩ vậy, anh lấy điện thoại ra và gửi cho San một tin nhắn.
"Em đang làm gì vậy?"
Lúc này, màn hình điện thoại sáng lên.
Anh nghĩ đó là tin nhắn của cô nhưng hóa ra là cuộc gọi của Từ An Ninh.
Anh nhấn nút trả lời.
" Ông chủ, anh còn ở trong đoàn không? Đột nhiên có việc gấp.
Dự án bất động sản ở nước M có vấn đề.
Anh cần phải trực tiếp đến đó.
Tôi đặt vé máy bay lúc 7 giờ.
Anh có đó không?"
Cố Ngôn đưa cổ tay lên nhìn đồng hồ, chưa đầy một tiếng nữa anh phải đến nước M.
Anh nhìn túi vòng cổ trên tay và hơi nhíu mày, hôm nay anh không thể đưa nó cho cô.
" Được, bây giờ tôi sẽ đến sân bay." Anh tắt cuộc gọi rồi soạn một tin nhắn cho San.
" Nói với bà là anh sẽ đi đến nước M trong ba hoặc bốn ngày.
Em ở nhà lo cho bà giúp anh."
Không lâu sao cô trả lời, " Ừm." Một từ ngắn ngọn.
Căn hộ Penthouse Trung tâm Thành phố K.
Đây là biểu tượng của địa vị quyền lực, và chỉ những