Câu trả lời của Tuyết Mai làm Đường Yên Nhi vô cùng bất ngờ.
Chuyện này chứng tỏ rằng cô ta không hề hay biết gì về chuyện kinh doanh.
Đây là thương trường chứ không phải ở Hoa gia, muốn thiếu hụt cái gì đó là có thể đắp vào được là xong.
Đường Yên Nhi lúc này chỉ biết cười khổ mà không dám nói gì vì cô ta hiện giờ đang là chủ tịch đương nhiệm.
.
Truyện Full
Mọi lời nói của cô ta là mệnh lệnh.
Hơn nữa Đường Yên Nhi giờ đây còn phải lệ thuộc vào Tuyết Mai nên ngậm bồ hòn làm ngọt.
"Cậu nói hay lắm.Thế mà tớ không nghĩ ra"
Lời xu nịnh đó làm Tuyết Mai càng thêm đắc ý.
Hoa Quân Tử hôm nay về nhà với tâm trạng vô cùng khó chịu xen lẫn bi hài.
Bao nhiêu biểu cảm trong lòng muốn lộ ra ngoài những rốt cuộc không biết phải chọn bộ mặt nào mới được đây.
Bạch Lệ Thu nhìn thấy chồng mình về sớm liền hỏi: "Sao hôm nay ông về sớm thế? Công việc đã giải quyết xong rồi à?"
Hoa Quân Tử nằm ngả ra sô pha lắc đầu: "Bà đừng nhắc đến nữa.Bây giờ tôi cũng không biết phải nói sao với bà nữa.Loạn rồi, loạn cả rồi"
Bạch Lệ Thu nhìn sắc mặt khó coi của Hoa Quân Tử định nói gì đó nhưng lại thôi.
Bà biết rõ tính tình của chồng mình.
Khi ông gặp chuyện gì đó nan giải thì không muốn bị ai làm phiền.
Bà liền vào trong nhà rót cho ông một cốc nước mát rồi đặt trên bàn: "Đây, ông uống đi"
Nhìn thấy cốc nước lọc mát lạnh trên bàn, Hoa Quân Tử liền nhanh tay cầm lấy uống một hơi cạn sạch.
Quả nhiên cốc nước ấy liên có tác dụng.
Lửa nóng trong người ông đã hạ hỏa đôi chút.
Tuy nhiên anh cũng không nói gì mà chỉ âm thầm lẳng lặng quan sát.
"Con làm vậy chỉ là muốn cứu Hoa thị, muốn cứu cả nhà này thôi"
Tuyết Mai cố gắng phân trần.
Bạch Lệ Thu lúc này mới nhìn hai cha con mà không hiểu gì: "Có chuyện gì vậy ông nhà nó, cả Tuyết Mai cũng vậy.Ai có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
Hoa Quân Tử quay sang Bạch Lệ Thu thở dài: