"Thật là chị ấy đã về?"
Tuyết Mai hỏi lại một lần nữa đế chắc chắn.
Bạch Lệ Thu thấy biểu hiện của cô ta có vẻ không bình thường và đặc biệt ánh mắt đó không phải vui mừng mà là một một nỗi hoang mang liền hỏi: "Con sao vậy? Chẳng lẽ con không muốn chị con về sao?"
Tuyết Mai lúc này mới nhận ra nãy giờ biểu hiện của mình có vẻ không đúng lắm: "À, là tại con vui mừng quá nên mới vậy thôi."
Nói rồi cô ta nhìn lên lầu nhanh nhảu: "Con đi thăm chị ấy một chút"
Nói rồi cô ta cất bước lên lầu.
Thật ra cô ta vốn dĩ không muốn nhưng tình thế bắt buộc bảo cô ta phải nên hành động như vậy.
Dù sao chị gái mình mất tích một thời gian dài như vậy mà không hỏi han chỉ lo chuyện chiếm ghế chủ tịch đã không bình thường rồi.
Hai người Hoa Quân Tử và Bạch Lệ Thu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm vì con gái Tử Đằng đã trở về.
Nhưng mà chuyện này vẫn còn rối rắm phức tạp.
Tuy nhiên Hoa Quân Tử lại có lòng tin ở Phùng Đức Cường và tin chắc anh sẽ giải quyết ổn thỏa.
Mặc dù lúc trước họ có vẻ không tin tưởng đứa con rể này bằng Minh Hải, nhưng sau đó Phùng Đức Cường đã chứng minh cho ông thấy rằng anh là người thích hợp làm chồng con gái ông hơn cả.
Hơn nữa lúc công ty đang trong bờ vực phá sản, Phùng Đức Cường đã ra tay giúp đỡ một phen.
Nhờ đó mà tình hình được cải thiện đôi chút.
Tuyết Mai chạy lên phòng tìm Tử Đằng để đóng tiếp vở kịch chị em tình thâm.
khi đến trước cửa phòng liền thấy phòng không có khóa.
Cẩn thận mở cửa đi vào, Tuyết Mai nhìn thấy bày trí trong phòng vẫn là một màu tím sẫm.
Tử Đằng nằm trên giường ngủ say sưa.
Cô ta cẩn thận quan sát chị mình và cảm thấy cái con người này có vẻ rất thoải mái và tự tại.
Trong khi mọi vật xung quanh đều xoay vòng trong quỹ đạo của nó.
Kể cả cô ta vẫn phải đang sống trong tâm thế căng thẳng và nơm nớp lo sợ không lúc nào yên thân.
Còn Tử Đằng mặc dù bị cô ta hãm hại bao phen nhưng sau tất