Trong phòng có năm người nữa, bốn nam và một nữ, người phụ nữ kia từ khi thấy bọn họ bước vào thì luôn nhìn chằm chằm không rời mắt.
“Dư Thần, ngồi đây đi.”
Thời Khuynh Ngang ấn anh ngồi xuống bên cạnh Lục Kiều Nhi.
Ba năm mới gặp lại anh, trái tim cô ta vẫn rộn ràng rung động như thuở ban đầu.
Bối Di như bị bỏ quên, thảnh thơi tự tìm một chỗ ngồi xuống.
Lông mày Quân Dư Thần bỗng nhiên nhíu lại khi thấy cô ngồi bên cạnh một người đàn ông khác.
“Dư…”
“Lại đây.”
Quân Dư Thần lên tiếng gọi, ánh mắt nhìn về hướng Bối Di, Lục Kiều Nhi chưa kịp nói hết câu, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bầu không khí xung quanh đột nhiên im lặng, Bối Di trề môi đi tới, nhưng ở bên cạnh anh đâu còn chỗ trống, hơn nữa Lục kiều Nhi dường như không có ý định nhường chỗ cho cô.
“Tôi ngồi đâu?”
“Ngồi đây.”
Anh bình thản nói.
Khoé môi Bối Di giật nhẹ, đây là đâu chứ?
Cổ tay cô phút chốc bị anh kéo mạnh, cả người đổ về phía anh, chớp mắt đã ngồi lên đùi Quân Dư Thần.
“Ngồi lên đùi tôi.”
Thời Khuynh Ngang cùng những người còn lại chứng kiến cảnh tượng đó, đồng loạt há hốc mồm kinh ngạc.
Quân Dư Thần ôm một người phụ nữ lại còn cho người đó ngồi lên đùi, trời ơi trái đất sắp tận thế rồi!!!
Trước mặt bao nhiêu người, Bối Di cũng ngại ngùng, nhưng cô không tiện phản kháng lại vì bây giờ Quân Dư Thần đang là chủ nợ của cô mà…
Lục Kiều Nhi ngồi bên cạnh, nắm tay siết chặt tới nỗi trắng bệch cả lên, ánh mắt như thể hận không thể ăn tươi nuốt sống cô.
Cô ta mỉm cười lên tiếng:
“Dư Thần, cô gái này là ai vậy?”
Quân Dư Thần bấy giờ mới liếc mắt nhìn cô ta, sắc mặt lạnh băng:
“Thời Khuynh Ngang, cô ta là ai?”
Lục Kiều Nhi sững người, không để đâu cho hết ngượng, trong lúc bầu không khí còn đang căng thẳng thì cô gái nhỏ trong lòng anh bỗng nhiên không nhịn được mà bật cười.
“Ha ha…”
Bối Di che miệng, cô không hề cố ý nhưng cô cảm thấy Quân Dư Thần rất biết cách đả kích người khác nha, chỉ bằng một câu nói đã khiến cho Lục Kiều Nhi xấu hổ mất hết mặt mũi rồi.
Quân Dư Thần nhướn mi ngắm Bối Di, Lục Kiều Nhi nghiến răng ken két, cô ta chưa từng bị mất mặt như thế bao giờ.
Thời Khuynh Ngang thấy bầu không khí căng thẳng quá, anh ta lập tức lên tiếng xoa dịu:
“Dư Thần, chắc là cậu không nhớ, Kiều Nhi là đàn em khoá dưới của chúng ta lúc đi du học ở Mỹ đấy.
Cô ấy vẫn nhớ cậu nên lần nay về nước tôi rủ cô ấy tới cùng.”
Hồi đi học, Quân Dư Thần nổi tiếng nhất trong trường, còn được mệnh danh là “hoàng tử băng giá”, cả thành tích lẫn vẻ ngoài đều rất xuất sắc, vậy nên có rất nhiều cô gái đem lòng ái mộ anh, thậm chí có