Hai giờ chiều nay Bạch Thị sẽ đón Tổng giám đốc mới, bốn giờ tối sẽ tổ chức một bữa party cũng xem như mừng Tổng giám đốc mới nhậm chức, đồng thời tống kết lại thời gian khó khăn vừa qua, hiện tại Bạch Thị đã ổn định trở lại, còn gặt hái được một số thành tựu tuy không lớn nhưng là một chuyện thần kỳ vượt cả mong đợi.
Không ai có thể ngờ, Bạch Thị đã trên bờ phá sản lại có thế hồi sinh kỳ diệu như thế.
Thông qua chuyện này, Bạch Thi Tịnh mới cảm thấy, danh tiếng của Hàn Lam Vũ không phải chỉ để nói suông, cô thực sự nể phục người trẻ như hắn lại có thể làm được những chuyện phi thường như thế, chẳng trách người người lại kinh sợ hắn như thế.
Lần này vị Tổng giám đốc mới của bọn họ cũng là do Hàn Lam Vũ giới thiệu tới, nghe nói anh ta vừa từ nước ngoài trở về, tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh của một trường đại học danh tiếng nên cô cũng không mấy lo lắng.
Hơn nữa là do Hàn Lam Vũ đưa tới nhất định là người tài, cô hoàn toàn tin vào con mắt thân của Hàn Lam Vũ.
“Nhanh, mọi người đã chuẩn bị xong chưa? Tổng giám đốc sắp tới rồi…
Còn làm gì đó hả? Nhanh chân lên!”
Bạch Thi Tịnh mặc chiếc váy nhung đỏ dài tay, bên trong là chiếc áo len mỏng, kết hợp với sợi dây chuyền đá quý càng làm cô trở nên sang trọng.
Giữa một căn phòng rộng với màu chủ đạo là màu trắng, đèn điện bốn phía sáng trưng, Bạch Thi Tịnh nghiêm nghị chỉ đạo tất cả mọi người hoàn thành những công việc cuối cùng rồi đi ra ngoài tiếp đón Tổng giám đốc mới.
Công ty Bạch Thị hôm nay đặc biệt ngăn nắp, sáng sủa hơn mọi ngày, nhân viên đều ăn mặc chỉnh tê và có chút rập khuôn giống như phải trả bài ai đó nhưng nhìn chung lại tạo ra một tập thể rất đẹp mắt.
Nhân viên tập hợp lại trước cửa chính, nhìn xuyên qua cánh cửa chính làm bằng chất liệu kính cường lực, một người đàn ông mặc bộ vest màu ghi sáng, đeo chiếc kính đen hàng hiệu, mái tóc vuốt ngược lên chỉn chu nhưng không kém phần nam tính, làn da trắng sáng không tì vết, bộ vest ôm người để lộ khuôn ngực rắn chắc, bờ vai rộng rãi, nhìn tổng thể thì chính là nam thần từ trong ngôn tình bước ra nhưng hầu hết người như vậy nhất định là rất khó tính, ông trời tuyệt đối không cho ai tất cả Bạch Thi Tịnh nãy giờ quan sát, quan sát đến ngẩn người vẫn còn quan sát.
Bây giờ cô mới hiểu vì sao Hàn Tử Lam lại nói sẽ sớm gặp lại cô.
Hiện tại, xem cô đang nhìn thấy ai thế này? Hàn Tử Lam đơn thân độc mã bước vào, hai hàng người cúi gập nửa người đồng thanh hô to: “Chào mừng Tổng giám đốc đến với Bạch Thị!”
Bạch Thi Tịnh vẫn chưa hoàn hồn, cô đứng im như trời trồng, hoàn toàn không thấy Hàn Tử Lam đang nhìn cô chằm chằm.
Đôi đồng tử ẩn sau mắt kính đen khẽ ánh lên một tia vui vẻ.
Hàn Tử Lam quay đi, tháo chiếc kính xuống rồi nở một nụ cười tỏa nắng: “Xin chào mọi người, tôi là Hàn Tử Lam, là Tổng giám đốc mới của mọi người, sau này hãy giúp đỡ nhau nhiều hơn nhét”
Nụ cười ngọt ngào, cử chỉ nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp, lời nói lại khiêm tốn đó là Tổng giám đốc mới của bọn họ ư? Vừa đẹp trai lại ấm áp, dáng điệu thanh cao quý phái mà lại thân thiện, người như vậy được mấy người? Vậy mà lại là Tổng giám đốc mới của bọn họ đó.
Nhân viên nữ đã bị Hàn Tử Lam lần đầu xuất hiện đã đốn tim bọn họ rồi.
Bạch Thị gặp biến, suýt chút nữa còn phá sản, vậy mà nhờ có chuyện đó mà bọn họ được vinh dự ngắm nhìn Hàn Lam Vũ và Hàn Tử Lam ở một góc độ gần như thế này.
Hàn Lam Vũ đẹp thì đẹp thật nhưng lại lạnh lùng khó gần, hắn giống như tảng băng ngàn năm, là ông vua của xứ sở lạnh giá còn Hàn Tử Lam ngọt ngào, dễ mến, đúng là khác một trời một vực, nhưng hai cái tên này nhìn thì có vẻ rất giống nhau đó, dù là lãnh đạo cũ hay lãnh đạo mới, bọn họ đều có một đặc điểm chung là rất điển trai, như vậy đã đủ an ủi tâm hồn họ rồi.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi! Hàn Tử Lam đưa tay ra trước mặt Bạch Thi Tịnh, cô có chút hoàn hồn vội bắt tay lại với hắn, suýt chút nữa đã đẩy hai người vào tình huống