Cao Cường hài lòng nhìn đồ đệ.
- Chuyện lần này tiểu tử ngươi có công lớn nhất, muốn thưởng gì cứ nói.
- Bảo thạch ở trong tay đệ tử chỉ là một món vô dụng nó trong tay sư phụ mới phát huy hết công dụng.
- Ngươi nói cũng đúng nhưng mua thứ này cũng tốn không ít hồn thạch, dù thế nào thì lão phu cũng phải trả công cho ngươi.
- Đúng là hơi nhiều, đệ tử đã tốn hết 500 khối hồn thạch để mua cục đá này.
- Cái gì ? 500 hồn thạch.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của sư phụ thầm nghĩ không lẽ là hắn chém hơi sâu nên bị lão phát hiện.
- Có phải sư phụ cho là quá nhiều không ? đệ tử cũng nghĩ như vậy nên đã trả giá còn 450 hồn thạch.
- Tiểu tử ngươi không sợ nghẹn chết sao ? lại còn dám trả giá ? ngươi có biết khối bảo thạch này đáng giá bao nhiêu không ?
- How much ?
Cao Cường thở dài nhìn đệ tử, đúng là tuổi trẻ chưa trãi sự đời.
- Ngày xửa ngày xưa… cụ thể là hơn 100 năm trước Vạn Bảo các từng đấu giá một khối quy nguyên ma thạch chỉ bằng một nữa khối này nhưng giá của nó đã hơn 100 vạn hồn thạch.
- Nhiều vậy sao ?
- Ngươi đừng xem thường thứ này, ngay cả thiên cấp bảo vật cũng cần đến nó đấy.
Cái này thì Lý Tinh đương nhiên biết chỉ có một điều hắn không lường trước được là quy nguyên ma thạch vô cùng hiếm có, tuy không phải là tuyệt thế kì thạch nhưng thuộc hàng hiếm có khó tìm nên giá cả đắt hơn bảo thạch cùng loại gấp mấy lần.
- Bỏ mẹ… lần này lỗ nặng rồi.
Cao Cường nhìn vẻ mặt như vừa giác ngộ của đệ tử, lão khẽ an ủi.
- Nguyên liệu luyện kim trong phòng của ta tùy ý ngươi sử dụng, cần gì thì nói với ta.
- Vâng.
Sao khi chôm lại một ít hàng của lão sư phụ, Lý Tinh trở lại phòng, hắn ngồi trên giường mặt niệm một lúc chợt nhớ ra bản thân còn có một khối bảo thạch chưa dùng đến. Nhìn khối hắc thạch giống y quy nguyên ma thạch nhưng hắn biết thứ này không phải, chỉ là màu sắc giống nhau thôi.
×
— QUẢNG CÁO —
- Nhìn ngươi đen không kém tên kia chắc là giá trị cũng không kém.
Lý Tinh bài một cái trận pháp phòng ngự sao đó lấy ra một con dao gọt từng lớp đá đến khi phát hiện sâu bên trong có một cái răng nanh màu đen thì dừng lại.
- Đúng là hóa thạch, răng đen ? chẳng lẽ là… sâu răng.
Trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, có khi nào vì cái răng này bị hư nên con yêu thú đó mới nhổ bỏ không ? vậy thì toang.
Nhưng ý tưởng này lập tức biến mất vì có một đám hắc vụ từ bên trong cái răng đen lao về phía của hắn, khi hắc vụ sắp chạm vào người Lý Tinh thì bị một màng chắn màu vàng chặn lại, hắc vụ bị đẩy ra chuyển hướng về phía viên hồn châu gần đó.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến khi Lý Tinh bừng tỉnh thì đã xong, hắn liên tục vỗ ngực trấn an bản thân.
- Hên là lão tử còn trinh nên có màng chắn…
Sao khi định thần hắn nhìn viên hồn châu từ màu trắng đục đã chuyển thành màu đen thui, đen đến mức không nhìn thấy được hồn thú bên trong.
- Muốn đoạt xá lão tử, đúng là không biết lượng sức.
Cũng mai là hắn đã sớm chuẩn bị nếu không đã lật thuyền trong mương, Lý Tinh bắt đầu thu phục hồn thú, muốn thu phục được hồn thú phải làm cho linh hồn yêu thú chấp nhận hắn, chuyện này đối với hắn không phải là chuyện khó, Lý Tinh có 9999 cách để khiến tên đen thui trước mặt đầu hàng.
Nữa ngày sao, bên trong linh hồn của Lý Tinh xuất hiện một tia hắc vụ, đây là một phần linh hồn của yêu thú, hắn sẽ thông qua thứ này để điều khiển hồn thú.
Phải tới lần thứ 25 Lý Tinh mới có thể thu phục được tiểu tử này, mỗi cách của hắn dùng đều là do