Hai người vừa nghe giọng nói này không cần nhìn cũng biết đó là ai, Đường Hi xoay người, gương mặt nhỏ có chút hoảng sợ.
- Đại… Đường Hi tham kiến đại hoàng huynh.
- Ta đáng sợ vậy sao?
Đường Thiên Hành vuốt ve mái tóc tiểu muội.
- Mấy hôm rồi phụ vương không gặp muội, so với tên kia ta nghĩ phụ vương, mẫu hậu sẽ nhớ muội hơn.
- Muội biết rồi, một lúc nữa muội sẽ đến thỉnh an phụ vương và mẫu hậu.
- Gần đây muội thiếu hồn thạch sao?
- Dạ?
- Ta nghe thuộc hạ nói muội vừa thắng được hơn 40 vạn hồn thạch ở đổ phường.
Tiểu công chúa mất một lúc mới hiểu được ý của thái tử, nàng vội lắc đầu.
- Không có, không có muội không thiếu hồn thạch.
- Thiếu thứ gì thì nói với ta.
- Muội biết rồi.
Đường Thiên Hành nói xong thì rời đi, ngay cả nhìn tứ đệ một cái cũng không có. Đường Trường Sơn nhìn theo bóng lưng uy nghiêm kia đã có đến 7 phần giống với phụ vương của hắn.
- Thật là một tên đáng ghét.
Đường Trường Sơn thầm mắng một tiếng, hắn quay qua nhìn tiểu muội.
- Nếu thiếu hồn thạch thì tới tìm huynh đừng tìm hắn.
- Muội đã nói là không có mà.
Đường Hi nói đến đỏ mắt dặm chân sao đó tức giận bỏ đi, trong lòng nàng thầm mắng tên nào đó không biết bao nhiêu lần.
Lại thêm mấy ngày nữa bình yên trôi qua, Lý Tinh đã thành công đột phá hồn sĩ cấp 3, tuy hắn có thể đột phá nhanh hơn nhưng ăn nhiều thì khó tiêu, từng bước vững chắc đi lên là tốt nhất, gốc có vững thì cây mới to.
Bên cạnh đó hắc xà sao khi hấp thu 3 hồn thú đã bước vào hoàng cấp trung kì, khẩu vị của tiểu tử này vô cùng lớn lúc nào cũng đòi ăn khiến Lý Tinh phải bỏ ra không ít thời gian để dạy dỗ.
- Sống trên đời, có làm thì mới có ăn, cái thứ không làm mà đòi ăn thì chỉ có ăn vả, hiểu chưa? Cho thêm một ít Ám thủy vào đây.
Sở hữu linh hồn hắc ám hùng mạnh, Ám ngục địa long xà có thể thu thập ám hệ từ không khí sao đó tích tụ thành thể lỏng hoặc rắn, những thứ này vô cùng độc có thể làm xuy giảm hồn lực của đối thủ nếu không chữa trị kịp thời sẽ dẫn đến tàn phế.
Lý Tinh bôi Ám độc lên đầu một viên đạn, hắn đã xác định một tiêu là Thiên Nhãn thần hồ thì phải chuẩn bị thật cẩn thận, mấy ngày hôm nay hắn chôm không ít thứ tốt của Cao Cường nhưng lão cũng nhắm mắt làm ngơ, trong tâm trí lão bây giờ chỉ có việc chế tạo bảo giáp cho vương hậu.
×
— QUẢNG CÁO —
Đúng lúc này Ám ngục địa long xà đột nhiên chui vào hồn châu, Lý Tinh biết tiểu hắc xà cảm nhận được có người đến nên mới làm như vậy, hắn cũng nhanh chóng thu dọn.
Cửa phòng mở ra, Cao Cường cười ha hả bước vào.
- Tiểu Lý tử, vương chủ muốn gặp ngươi.
- Đm… lão tử có phải thái giám đâu?
Lý Tinh thầm mắng, lão đầu nói như vậy chẳng khác nào muốn hắn tuyệt tử tuyệt tôn.
- Sư phụ đừng gọi cái tên này nữa được không?
- À… ta quên, lão vương chủ có chuyện muốn kiếm ngươi.
- Là chuyện gì?
- Tiểu tử ngươi yên tâm, là chuyện tốt.
Cao Cường sao khi làm xong bảo giáp liền mang vào cung nhưng vương hậu đang bế quan không thể gặp lão, cũng mai trước khi vương hậu bế quan đã nói lại với vương chủ nên khi biết lão đến, vương chủ lập tức triệu kiến.
- Lão vương chủ rất thích bảo giáp của lão phu nên đã đặt lão phu làm thêm mấy cái.
- Chuyện này thì có liên quan gì đến đệ tử?
- Tất nhiên là có, chế tạo bảo giáp có không ít công của ngươi quan trọng nhất là quy nguyên ma thạch là do tiểu tử ngươi tìm được.
Lý Tinh gật đầu, hắn còn tưởng lão vương chủ kia vì nhi nữ của lão mà tìm hắn, lúc đó lại không biết giải thích như thế nào, lỡ như nói không hợp ý thì bị đập một chưởng chết toi.
- Lão tử còn chưa sờ mó được gì mà bị đập chết thì đúng là oan uổng.
Lý Tinh chợt nhớ ra một chuyện liền hỏi lão sư phụ.
- Sư phụ chuyện thí luyện của đồ nhi thế nào rồi?
- Hài… muốn đến Thiên Nhãn thần hồ ít nhất cũng phải là cấp bật hồn tướng, chuyện này ta không giúp được.
- Thật là không được sao?
- Không được là không