Lúc này mọi người đã chú y tới dị tượng, một số ít người có hiểu biết bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Huyết Nguyệt vương chủ cũng không ngoại lệ.
- Trường Hà lại xuất hiện một kỳ tài.
Lão không lo chuyện thắng bại lần này nhưng đối thủ xuất hiện một kỳ tài rất có thể sẽ trở thành mối họa cho Huyết Nguyệt trong tương lai.
Một canh giờ sao cả hai hoàn thành luyện chế, dị tượng cũng biến mất, Lý Tinh khẽ thở phào còn mai là bên kia chưa luyện ra một thanh cực phẩm binh khí, cao nhất cũng chỉ là một thanh binh khí tốt hơn thượng phẩm một chút mà thôi.
- Bắt đầu kiểm tra.
Cả hai bên đều lựa chọn kiếm làm binh khí luyện chế, hai thanh kiếm một đỏ một lam được mang lên phía trước, kiếm đỏ trong vô cùng bình thường, kiếm lam thì phát ra lam quang nhàn nhạt.
- Mời hai bên nhận kiếm.
Phía bên Trường Hà vương quốc Mộng Tử Đài tiến lên cầm lấy thanh bảo kiếm, nàng là người luyện ra thanh kiếm này cũng là người hiểu rõ nó nhất, chỉ có nàng mới có thể phát ra toàn bộ uy lực của thanh kiếm.
Phía bên Huyết Nguyệt vương quốc người nhận kiếm là Hoàng Tử Phong, thanh niên có tu vi cao nhất.
Hai bên cầm kiếm đứng đối diện, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Mộng Tử Đài, mỹ nhân với vẻ mặt lạnh lùng cầm theo lam kiếm giống như một nữ thần bước ra từ băng tuyết.
- Thử kiếm.
Hai người cùng lúc vận công chém vào kiếm đối phương, lam kiếm khi nhận được hồn lực càng tỏa ra lam quang chói mắt bao phủ lấy hỏa kiếm.
- Keng…
Tiếng kiếm va chạm vọng đi khắp kháng đài sao đó là thanh âm một thứ kim loại rơi xuống đất, đến khi lam quang tán đi mọi người mới nhìn rõ mũi kiếm nằm bên dưới mặt đất có màu lam.
- Hoan hô…
- Thắng rồi…
Tiếng hoang hô vang lên khắp vương thành, trên kháng đài Tử Nghiên ôm lấy Đường Hi nhiệt tình ăn mừng.
- Tiểu Hi chúng ta thắng rồi…
Đường Hi mỉm cười nhìn thanh niên bên dưới, trong lòng nàng luôn có một niềm tin hắn sẽ dành được chiến thắng, lúc này thanh niên bên dưới ngẩn đầu nhìn nàng, ánh mắt hai người khẽ chạm, nữ tử e thẹn cuối đầu.
Trên sân đấu, hai người cầm kiếm đứng ngơ ngác, Mộng Tử Đài hoàn toàn không ngờ mình lại thua cuộc, ánh mắt không cam lòng nhìn nam nhân đối diện.
Hoàng Tử Phong nhìn thấy ánh mắt của nàng, trong lòng có chút chột dạ, hắn tưởng mình thua chắc chỉ chém gió cho vui, không ngờ lại có thể chuyển bại thành thắng.
- Huyết Nguyệt vương quốc thắng.
Ba vòng thắng hai hiện tại Huyết Nguyệt đã bất bại cho dù kết quả vòng đấu cuối cùng ra sao thì bọn họ chỉ từ hòa đến thắng.
Trường Trung Học âm trầm nhìn về phía Huyết Nguyệt vương chủ, xem ra không chỉ Trường Hà có kỳ tài, chuyện này đã nằm ngoài dự tính của lão rồi.
Lý Tinh vừa trở vào phòng liền bị lão sư phụ kéo qua hỏi chuyện.
- Tiểu tử tình hình lúc nãy là sao?
Cao Cường đã cho rằng Huyết Nguyệt tất bại đến cuối cùng không ngờ lại chuyển bại thành thắng.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh mờ mịt nhìn lão.
- Sư phụ muốn hỏi tình hình gì?
- Bớt nhảm, không nói lão phu xử đẹp tiểu tử ngươi.
- Ui… đệ tử cảm thấy không khỏe… đệ tử muốn đi vệ sinh.
- Tiểu tử thúi…
Cao Cường lấy ra một khối địa cấp linh kim cho tên đệ tử.
- Vừa lòng chưa?
- Đa tạ sư phụ.
Lý Tinh lập tức nhận lấy, hắn đã canh me mấy khối linh kim của lão một thời gian nhưng vẫn chưa có cơ hội, hôm nay lại tự tìm đến cửa.
- Sư phụ có nghe nói đến toái binh?
Cao Cường nhíu mày suy nghĩ sao đó dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn tên tiểu tử trước mặt.
- Thì ra là như vậy… không ngờ phương pháp tà môn như vậy cũng bị tiểu tử ngươi học được.
- Tri thức là sức mạnh… tri thức là tiền bạc… học, học nữa, học mãi…
Toái binh là một phương pháp đã thất truyền rất lâu, toái binh có thể gia tăng tiềm năng binh khí lên bao nhiêu lần thì sẽ làm giảm thọ binh xuống bấy nhiêu lần. Lúc nãy Lý Tinh đã tăng tiềm năng binh khí kia lên 5 lần thì thọ binh cũng sẽ giảm xuống 5 lần.
Nắng trời ngã vàng, thái dương lặng lẽ về tây, vòng thi đấu cuối cùng cũng chính thức bắt đầu đây, 10 thí sinh lần lượt bước ra sân đấu, bên phía Huyết Nguyệt là những gương mặt vô cùng nổi tiếng.
- Kỳ lạ, sao lại không thấy Như Nguyệt sư tỷ?
- Đúng vậy, ai giấu nữ thần của ta rồi?
Tên bên cạnh nghe được liền khinh thường.
- Ta đoán Như Nguyệt sư tỷ không muốn ức hiếp bọn ngoại quốc nên không xuất chiến.
- Nói cũng đúng, mấy tên kia nhìn thấy sư tỷ chắc sẽ nhận thua, lúc đó chúng ta xem gì đây?
Tần