Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 173: Đồ Án Công Pháp
Nguồn: Tàng Thư Viện
Các tu luyện giả trên trái đất có một câu danh ngôn:
“Nếu ngươi cùng cấp với tu thuật giả Đại Việt, nếu không có nhiều pháp bảo cực phẩm, hay nhất là ngươi nên chạy trốn trước khi quá muộn. Còn nếu ngươi gặp thầy pháp của Đại Việt, vậy tốt nhất là ngoan ngoãn đứng đó đợi người ta phán xét đi”.
Nhiều năm về trước, thầy pháp Đại Việt quả thực là nỗi đe dọa khủng bố đối với tu luyện giả trái đất. Mặc dù số lượng thầy pháp là thưa thớt, nếu không muốn nói là cực kỳ ít ỏi. Nhưng sự cường đại của mỗi một thầy pháp đều khiến các tu luyện giả sợ xanh mặt, bởi vì công pháp họ tu luyện được gọi là Đồ Án Công Pháp.
Khởi nguyên của công pháp này ai sáng tạo ra thì không được ghi rõ ràng. Bất quá có một sự kiện được ghi trong Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư rằng, một người dân thủy tổ Đại Việt tình cờ đưa tay vẽ theo đường vân của một chiếc lá cây cổ thụ vạn năm thì bất ngờ cây cối trong vòng trăm trượng bỗng chốc lớn lên vùn vụt, không đầy mấy nhịp hô hấp đã che kín toàn bộ mặt đất xung quanh nơi vị thủy tổ kia đứng.
Kết quá là sau khi vị thủy tổ kia hồi thần thì choáng váng phát hiện mình bị một cây to lớn mọc từ dưới đất lên nâng cao chót vót, cách mặt đất…vài trăm mét. Cũng may, con người thời đó quen sống “leo, trèo” nếu không chắc gọi người tới cứu… tới khản cổ quá.
Cũng từ sự kiện thần kỳ đó, các cổ bộ tộc Đại Việt qua nhiều năm nghiên, các loại đồ án từ tu luyện, công kích, hay phòng thủ… dần dần được cải tạo hoàn thiện, và trở thành nỗi ám ảnh của các tu luyện giả khác trên trái đất. Mà cũng chính là do các thầy pháp kết ấn đồ án theo những quy tắc nhất định có phần giống vận dụng quy tắc thiên địa, cho nên công pháp này còn gọi là Khổng Pháp Kết Ấn.
Đồ Án Công Pháp sơ khởi chính là dựa trên quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành mà phát triển. Công pháp này lựa chọn người tu luyện cực kỳ khắt khe. Thầy pháp không những tinh thần lực phải cường đại gấp nhiều lần so với người thường, hơn nữa còn đòi hỏi sự lĩnh ngộ cao của người này.
Bởi vì để vẽ một đồ án, dù đơn giản đi chăng nữa cũng cần một lượng tinh thần lực khổng lồ. Việc này cũng giống như cho ngươi một hạt bụi, ngươi phải liên kết, móc nối… từ những góc cạnh của hạt bụi đó phát triển ra nhiều hạt bụi khác để có một… bức tường.
Ách! Nói vậy nghe quá trừu tượng, lấy ví dụ đơn giản hơn thì là từ một đường ngoằn ngèo trên giấy, người phải vẽ ra một hình … con rồng.
Đại loại là từ những thứ thô sơ nhất, thầy pháp phải kết ấn, vận dụng quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành mà biến thành vật chất thực thể.
Đồ án công kích vừa rồi của Lệ Lệ, Văn Lục sau khi áp dụng hồn thuật tầng thứ ba liền phân tích ra quá trình thi triển kết ấn của nàng.
Cũng giống như hiệu ứng cánh bướm, một cái phất tay… đúng là chỉ tạo ra một cơn gió nhẹ. Nhưng nếu sau cái phất tay đó, lại có các yếu tố phụ trợ ví dụ như tuần hoàn lại luồng lực lượng vừa ra. Lợi dụng thêm ma sát không khí và vòng tuần hoàn như vòng ngũ hành để điên cuồng tăng cường thêm sức mạnh cho lực lượng của cái phất tay đó. Tiếp sau dùng quy tắc không gian mà chuyển vị trí của đám lực lượng đó vượt qua không gian và thình lình xuất hiện ở vị trí của đối thủ. Hơn nữa lại bổ sung thêm một liên kết để cho luồng lực lượng bám dính lấy khí tức của đối thủ khiến cho hắn dù chạy đi đâu cũng bị lực lượng khủng bố kia xác định được vị trí… thử hỏi tránh được không?
Nghe thôi cũng đủ rùng mình, bất quá muốn ra được một công kích như thế thì cần tinh thần khủng bố cỡ nào mới điểu khiển, mới kết xuất được một loạt thủ ấn phức tạp như vậy? Hơn nữa đây cũng chỉ là một đồ án công kích cấp hai mà thôi. Vậy mới biết điều kiện để có một thầy pháp khắt khe như thế nào. Đồ án công kích cấp mười hai… thật không dám tưởng tượng.
Văn Lục sau phút ngần người thì mừng rỡ như điên. Hắn từ trước tới giờ đều nghĩ thuật pháp của tu thuật giả Đại Việt đã là công pháp tu luyện cực mạnh. Chính vì thế Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ mới tạo ra Mầm Thế Giới để cho bách tính Đại Việt tu luyện. Không thể tưởng tượng được rằng, không phải do Khổng Pháp Kết Ấn “yếu”, mà là do số lượng thầy pháp quá ít mới khiến hai vị Thiên Đế, Thiên Hậu và các vị tiền bối quyết tâm dùng đồ án khổng lồ cấp mười hai để tạo ra Mầm Thế Giới.
Mặc dù điều kiện về tinh thần lực đối với thầy pháp là cực kỳ khắn khe, bất quá đối với kẻ tu luyện hồn thuật như Văn Lục mà nói, đây chẳng phải là hắn có lực lượng tinh thần “vượt chỉ tiêu” rồi sao.
Ngay lúc Lệ Lệ còn đang ngẩn người lo lắng về việc “phạm tội” của mình, Văn Lục đã lợi dụng linh hồn cấp tám đỉnh phong, mạnh mẽ đọc ký ức của Lệ Lệ.
“Mặc dù điều này không được quang minh chính đại cho lắm, tuy nhiên coi như là trả thù nhát đánh vừa rồi của nàng vậy”. Văn Lục tự an ủi…
Ngoại trừ một số đệ tự trọng tâm bồi dưỡng có nghe qua các trưởng bối nói về Đồ Án công pháp thì lờ mờ đoán ra, còn đại đa số những đệ tử “quanh năm cắm đầu tu luyện” thì đều ngơ ngác, hoang mang trước công kích cực kỳ quỷ dị của Lệ Lệ.
Trong khi mấy chục ngàn đệ tử tu thuật sau phút lặng người, quay sang sôi nổi bàn tán thì Văn Lục đã rất nhanh lục lọi ra phần ký ức của Lệ Lệ nói