Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 249: Tứ Bề Phong Tỏa
Nguồn: tangthuvien
Từ trong cây tiểu kỳ, giọng Na Na hoảng hốt truyền tới làm sắc mặt Văn Lục lóe lên những nét giận dữ tràn ngập sát khí. Văn Lục giơ cây tiểu kỳ quát to khiến mấy người Vân Trọng đứng cuối thung lũng cũng phải giật bắn mình.
- Toàn bộ… ta nói toàn bộ mọi người dừng ngay kế hoạch tiến về phía trung tâm. Tuyệt đối chỉ được phép trở ra ngoài rìa của thượng giới, không ai được tự tiện đi vào trong trung tâm.
Dải dác trên toàn bộ vòng ngoài của thượng giới, tinh anh Đại Việt đang tìm cách tập hợp với tổ của mình rồi cùng tiến về phía trung tâm, cũng là vòng trong của thượng giới. Hiện tại nghe Văn Lục quát lớn vậy tất cả đều giật mình. Còn chưa kịp hồi thần, giọng Văn Lục đã lần nữa vang lên:
- Hương! Tìm ngay cho ta địa điểm tốt nhất ở vòng ngoài để các thành viên khác tập trung. Lại xem xem vị trí của Na Na lúc này như thế nào, những ai ở gần nàng. Còn những người khác lập tức tăng độ cảnh giác lên hai trăm phần trăm cho ta. Nếu không thì chuẩn bị bỏ lại cái mạng ở đây đi.
Mọi người còn đang choáng váng, Hương ngay cả nhíu mày một chút cũng không có đưa tinh thần vào trong cây tiểu kỳ điều tra một hồi. Tiếp đó giọng nàng bình thản vang lên đều đều:
- Vị trí của lão đại ở phía cực nam của thượng giới. Ở cực nam cũng là nơi ít thành viên được truyền tống tới nhất. Nếu đem thượng giới chia làm ba hình tròn đồng tâm thì vị trí Na Na hiện tại ở giữa vòng tròn số hai, mà lão đại ở ngoài cùng vòng ba cũng có nghĩa là ngoại trừ lão đại ra thì những người khác không thể tới nhanh hơn. Hướng… mười hai giờ.
Văn Lục cau mày hỏi:
- Hướng nào nhiều người nhất?
- Hướng đông.
- Lập tức bố trí địa điểm tập hợp mọi người ở vòng số ba hướng đông. Người hướng bắc cũng tập trung tới đó, người hướng tây đi vòng theo vòng ngoài cùng vòng tới hướng nam, ta sẽ đón chờ.
Văn Lục truyền âm xong cũng không đợi đám người Vân Trọng kịp phản ứng, chớp mắt đã bay vụt tới, lực lượng bao quanh mọi người, thoáng chốc đã biến mất trên bầu trời.
Hiện tại tình huống của các thành viên tinh anh tu thuật giả là cực kỳ nguy hiểm. Ngay cả môn phái xếp thứ hạng dưới hai mươi như Phi Thiên Môn cũng có những pháp bảo để tập hợp nhanh chóng thì đừng nói tới những thế lực khác. Nhất là trong tình huống nhiều thế lực liên kết để đối phó với tu thuật giả. Mà cho dù có thế lực không ở trong lực lượng liên kết kia thì chẳng lẽ gặp những tinh anh tu thuật giả đi đơn lẻ lại không nổi lòng tham, đánh chết Văn Lục cũng không tin đám người đó lại từ bi bỏ qua.
Sáu mươi người đi theo Văn Lục ai cũng là tinh anh trong tinh anh, nhưng mà để đối phó với cả một tập thể sáu mươi người mà nói cơ hội ít tới thảm thương. Ngoại trừ Thủ Hộ Giả Lê và Trần Tiêu, Văn Lục không nghĩ rằng những người khác có thể thoát ra được sự vây hãm của các đối thủ, nếu là thêm bẫy rập, kết giới, phong ấn… thì lại càng khỏi phải nói.
Vừa nghĩ tới vấn đề này Văn Lục cũng không khỏi lạnh người, đang định cảnh tỉnh mọi người thì đã nhận được truyền tin của Na Na. Tốc độ tập hợp cùng bố trí bẫy rập của đám người này cũng quá là nhanh đi.
Theo bản đồ sơ lược mà Hương dựa vào những cây tiểu kỳ vẽ ra thì nàng chia thượng giới ra làm ba phần cũng chính là ba viền tròn đồng tâm. Vòng thứ ba cũng chính là vòng ngoài cùng của thượng giới, tính từ ranh giới giao thoa giữa không gian hư vô với thượng giới cũng là nơi xa trung tâm nhất cho đến mép của vòng số hai thì khoảng cách này tương đương với ba lần đường kính trái đất xấp xỉ khoảng ba mươi tám ngàn km, một con số đáng giật mình, nhưng nó lại là vòng… nhỏ nhất. Vòng số hai còn lớn hơn gấp bảy lần đường kính trái đất. Vòng trong cùng cũng là nơi trung tâm của thượng giới thì con số này cũng không còn là gấp bảy lần mà là chín lần rồi. Đây mới là tính theo một đường thẳng chạy một mạch từ ngoài rìa vào tới trung tâm a. Chỉ riêng bay một vòng quanh vòng ngoài cùng số ba cũng đủ mệt chết rồi. Cho nên không có thế lực nào ngu ngốc bay lượn hết ba vòng để tìm ngọc bài cả, với số người ít ỏi như vậy đừng nói một năm, ngay cả vài chục năm, vài trăm năm cũng chẳng thể nào lục lọi hết được thượng giới. Cho nên tất cả các thế không hẹn mà cùng hướng về phía trung tâm của thượng giới chạy đến.
Ngay cả việc tìm kiếm ba tấm “hoàng lệnh” cũng bị coi nhẹ. Mặc dù thế lực nào cũng mong muốn nắm ba tấm hoàng lệnh đó trong tay nhưng ngoại trừ ngẫu nhiên phát hiện ra thì còn lâu bọn họ mới bỏ sức đi lùng sục. Nếu thế lực khác nắm trong tay hoàng lệnh, chẳng phải cứ kéo nhau về vòng trong mà đợi có phải nhẹ người không. Nếu e ngại các thế lực nhỏ bé không giám vào vòng trung tâm? Vậy càng đơn giản, chỉ cần bố trí cạm bẫy ở vòng số hai, thế nào chẳng thu lại đươc công “giăng lưới”? Hơn nữa nghe nói ba tâm hoàng lệnh đều nằm ở trong dải đất trung tâm bạt ngàn hình tròn có đường kính lên tới hai trăm ba mươi ngàn km. Lại thêm những linh dược, bảo vật ở trong này có giá trị hơn xa so với hai vòng bên ngoài. Do vậy không có lý do gì mà các thế lực không tập trung về đây cả.
Ở phía ngay sát bên ngoài vòng số hai ở hướng đông, một thế lực năm mươi tám người đang ngồi khoanh chân nhập định trong một trận pháp giống như sương mù bao phủ. Duy chỉ có hai gã tinh anh là đang leo chót vót trên hai ngọn cây, không ngừng dùng pháp bảo giống như một cái gương hình tròn xoay ngang xoay ngửa.
Hai tên đệ tử này đều mặc trang phục giống như năm mươi tám người còn lại bên dưới đều là màu đỏ chót, trên ngực