Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 262: Thực Thảo Thú(1)
Nguồn: tangthuvien
“Rầm”
“Rầm…”
Văn Lục từ trước tới giờ luôn tự tin về tốc độ của mình thì lần này bị đập cho cực kỳ thảm hại. Thực tế thì Văn Lục chỉ kịp quẳng hai người Na Na và Thanh Nhàn ra xa, còn chưa kịp làm ra phản ứng thì hai phiến lá to bằng cái sân bóng rổ đã thay phiên nhau đập xuống… lực lượng kinh khủng đủ để đập tan cả mấy ngọn núi. Chỉ thấy Văn Lục như một quả bóng bị giáng thật mạnh xuống mặt đất. Đáng kinh ngạc là mấy cái miệng ở bên dưới không biết phối hợp thế nào mà đã chui toàn bộ đi đâu mất, nổi lên là một… tấm lá khác. Xem chừng chuyến này trên dưới hợp công, Văn Lục giống như cá nằm trên thớt đợi người ta vung dao đập xuống, ngay cả cơ hội chui xuống sâu dưới mặt đất cũng không có…
Hai người Chấp Không và thánh nữ đứng ở ngoài xa nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt. Tiếp đó cả hai nhìn nhau lắc đầu thầm nghĩ người đệ tử kia xong rồi, dưới hai đòn công kích mạnh như cả hai đều tự nhận mình hoàn toàn không có khả năng thoát ra, sợ rằng ngay phát đập đầu tiên đã biến thành đống thịt vụn.
Hồng Hà đón nhận Na Na đang hôn mê đứng ở ngoài nhìn thấy Văn Lục lâm vào hiểm cảnh lập tức hai mắt đỏ bừng quẳng Na Na sang chỗ Văn Tốn mà quát:
- Ngươi theo lời lão đại bay ra ngoài xa cho ta. Ta phải cứu lão đại…
Nói xong cũng không đợi Văn Tốn kịp phản ứng đã la ó, hai chân bùng nổ, chớp mắt đã xuất hiện bên trên hai phiến lá khổng lồ, vung thanh trường đao chém xuống, hỏa quang hừng hực tỏa ra tứ phía, nhìn qua cũng đủ biết tên to xác này cực độ bi thống đã dụng đủ mười hai thành công lực rồi.
Văn Tốn giơ tay trái đón được Na Na lập tức lùi lại, đứng cách xa khu vực “tử thần” này, khuôn mặt lo lắng bất đắc dĩ nhìn vào trong. Văn Tốn không phải là người lỗ mãng như Hồng Hà, cho nên hắn biết dù có mang hai cô gái hôn mê mà lao vào cũng chẳng giúp được gì mà còn làm vướng chân vướng tay. Do vậy Văn Tốn sáng suốt lựa chọn chạy trốn ra ngoài, đương nhiên cũng may tên này không ngu tới nỗi chạy ra đứng cùng hai người Chấp Không và thánh nữ mà đứng ở phía đối diện.
Đang lúc mọi người tưởng Văn Lục bị đập thành đống thịt vụn thì dưới hai phiến lá đang chập lại bỗng nhiên nổ lớn:
“Oanh…”
Hai người Chấp Không và thán nữ đang lắc lắc đầu thì chợt trợn tròn hai mắt không thể tin nhìn vào trong khu vực “tử thần”. Chỉ thấy giữa hai phiến lá, Văn Lục chẳng khác nào một con kiến đứng giữa hai cái mâm đồng, toàn thân lực lượng bùng nổ, cả người đứng thẳng, hai tay vươn lên khiến cho phiến lá bên trên không cách nào ép được xuống dưới. Chấp Không và thánh nữ đều thần tình hoảng hốt quay lại nhìn nhau. Đây là cái thể loại thân thể gì a? Không ngờ dưới công kích khủng bố như vậy mà vẫn dùng thân thể chống đỡ được? Chấp Không tự cảm thấy dù là thân thể “kim cương bất hoại” sợ rằng dưới công kích tràn ngập lực lượng cùng tốc độ của hai phiến lá khổng lồ kia thì cũng tập tức biến thành “đống kim cương vụn”. Thế nhưng kẻ mặc áo choàng dài màu đen kia lại không mảy may xây xước, hai tay vươn lên trời như một đại nhân vật đỉnh thiên lập địa, duy ngã độc tôn không chút nào chịu cúi mình trước bất cứ địch thủ nào.
Còn chưa hết, bên trên Hồng Hà đã khai mở phong ấn, lâm vào trạng thái điên cuồng lần thứ hai, một đao chém xuống lực lượng kinh thiên đập lên bề mặt phiến lá. Đây cũng là một đao thành danh của Hồng Hà. Hắn tu luyện hỏa hệ có phần giống như cuồng chiến sĩ, có khả năng tự lâm vào điên cuồng, sức mạnh sẽ tăng lên gấp bội tùy theo lần kích hoạt. Nghe nói đạt tới cửu trọng, sức mạnh của Hồng Hà có thể nâng lên thực tế gấp tám mươi mốt lần thực lực thực tế, đây là con số khiến kẻ nào nghe thấy cũng xanh mét mặt. Đương nhiên để tu luyện tới cấp độ đó là cực kỳ khó khăn, ngay cả như Hồng Hà lúc này cũng chỉ đạt tới tam trọng. Hơn nữa sau khi kết thúc chiến đấu, nếu khai mở phong ấn càng cao thì tác dụng phụ càng lớn, nặng nhất chính là bị phế hoàn toàn một thân công lực cả người lâm vào trạng thái người thực vật, mà nhẹ nhất thì cũng phải hôn mê nửa ngày . Phương pháp chẳng khác nào tự tổn hại bản thân để tiêu diệt đối thủ, cho nên dù nó khả năng chiến đấu cực kỳ hùng mạnh cũng ít người nguyện ý đi theo dòng hỏa hệ này.
Nhưng mà làm cho người ta sợ hãi là thanh trường đao dài cán của Hồng Hà dù tuôn ra một kích đủ làm hai người Chấp Không và thánh nữ giật mình lùi lại mấy bước lại không cách nào chẻ đôi phiến lá khổng lồ kia. Hơn nữa sự bùng nổ của hỏa lực lượng còn khiến nó đi xuống với tốc độ nhanh hơn, mang theo lực lượng còn khủng bố hơn tự thân nó vận động. Kết quả là Văn Lục vừa mới đón nhận được công kích của một phiến lá giờ lại đón thêm một kích còn kinh khủng hơn. xem tại
“Oanh…”
Phiến lá trên cùng đập vào phiến lá Văn Lục đang nâng đỡ, cộng thêm một phiến lá thình lình xuất hiện từ dưới mặt đất nơi Văn Lục đặt chân tổng cộng là ba phiến lá khổng lồ hợp kích, dù là Văn Lục cũng choáng váng vội vàng co người xuống, thanh đại đao dài một mét rưỡi của Văn Lục lập tức được rút ra chống vuông góc với mặt đất, mũi… chổng lên trời. Còn Văn Lục thì co gọn người lại, toàn thân bao bọc bởi lực lượng phòng hộ hùng hậu, thể thuật cũng