Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 314: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(5)
Khô cốt cùng linh thú và hơn mười thế lực quần loạn với nhau thành một đoàn, không nghĩ tới từ bên ngoài hồ thoáng chốc đã xuất hiện hơn ba vạn hình nhân băng tỏa ra hàn khí bức người đang ầm ầm lao tới. Điều làm mọi người trợn mắt há mồm là mực nước ở hồ nước dưới chân thác không ngờ đang rút cạn xuống một mức nhanh chóng, thay vào đó là càng nhiều thêm hình nhân băng xuất hiện. Thác nước như từ trên chín tầng trời rầm rầm đổ xuống cũng không cách nào bù đắp nổi lượng nước dưới hồ bị mất đi.
- Giết… giết…
Tiếng hô vang trời, lớp lớp hình nhân băng như thiên binh thiên tướng ào ào xông vào trận địa của đám khô cốt, chém giết bùng nổ. Hình nhân băng dùng kiếm băng làm vũ khí, chiêu thức chặt chém đơn giản nhưng cực kỳ sắc bén, là lối đánh cực kỳ phù hợp cho những trận chiến quần công, uy lực quả nhiên khủng bố.
Hơn nữa mặc dù tất cả được cấu tạo từ băng lực lượng, nhưng độ linh hoạt của đám hình nhân băng này cao hơn rất nhiều so với đám khô cốt mặc giáp màu cổ đồng kia. Nếu tính toán cụ thể, một hình nhân băng hoàn toàn có thể đánh ngang tay với một tu luyện giả cấp năm cấp sáu, thậm chí những nhìn nhân băng có thân hình to lớn hơn một chút thì sức mạnh còn có thể tương đương với tu luyện giả cấp sáu cấp bảy, không chút nào thua kém so với đại đa số các đệ tử của các thế lực đang có mặt ở đây.
Khô cốt mặc dù được triệu hồi ra sớm, có tu vi cũng tương đương hình nhân băng, số lượng đông đảo nhưng vẫn phải dốc ra số lượng lớn để giằng co với mấy trăm linh thú hoàng cùng đệ tử hơn mười thế lực. Bởi vậy số còn lại chiến đấu được với hình nhân băng trở nên ít ỏi, ưu thế thoáng chốc bị đám hình nhân băng của Băng Cung chiếm lấy, mặt mũi Ma Lang cùng đám đệ tử ma môn thoáng chốc trở nên khó coi cực điểm.
Trái ngược với vẻ mặt như quả mướp đắng của đám người ma môn, những đệ tử của các thế lực khác lại như mở cờ trong bụng. Ban đầu vô số hình nhân băng tràn tới làm kẻ nào cũng chột dạ, tuy nhiên Băng Cung xưa nay vốn lạnh lùng nhưng chẳng bao giờ trêu chọc ai. Cho nên những hình nhân băng chỉ tấn công đám khô cốt, thậm chí còn có hình nhân băng chạy tới hỗ trợ khiến áp lực trên đám đệ tử này giảm đi nhiều. Cả đám đều hô hào quyết tâm diệt ma y như danh môn chính phái…
Lúc trước ma môn uy phong bát diện, ai ngờ được đảo mắt một cái, tình thế liền thay đổi. Băng Cung là một thế lực thần bí, có tổng đàn ở bắc cực trái đất, quanh năm bảo hộ cho quốc gia Nga. Không nhiều người biết được họ hùng mạnh tới mức độ nào, nhưng chỉ cần nhìn nước Nga là một cường quốc trên trái đất thì cũng biết bọn họ đúng là không dễ trêu chọc. Không động thì thôi, hiện tại vừa động liền làm cho quần hùng chịu phục. Ngươi có trận pháp triệu hồi, ta cũng triệu hồi, ngươi có các vị “lão thành” nằm vùng đáng sợ sao? Ta liền dùng số lượng đè chết ngươi. Không nói tới chém giết, chỉ cần vài vạn hình nhân băng rút kiếm phi tới cũng đủ xâu chết cả đám lão bất tử, đó là chưa kể dưới hồ vẫn không ngừng tích tụ thành những hình nhân băng lao lên thay thế cho những hình nhân bị khô cốt chém chết.
Đang trong lúc vô số hình nhân băng đang ép dần đám khô cốt mặc giáp cổ đồng ngược trở lại Triệu Ma Đại Trận, bỗng nhiên:
- A… Hú…ú….
Mọi người nghe tiếng rống kinh thiên như sói tru vọng nguyệt thì đều giật mình nhìn ra ngoài, tức thì cả đám đều há hốc mồm. Chỉ thấy một vật thể to lớn như tòa nhà ba tầng đang ầm ầm lao tới. Căng mắt nhìn rõ, mọi người mới phát hiện ra… là một con rùa. Không sai… đích thị là một con rùa xám. Trên lưng, một lão hồ ly cầm hai cái râu của con rùa làm bánh lái, tình cảnh mười phần hoạt kê.
Đáng giật mình là con rùa xám này còn có tốc độ tuyệt đối là khinh khủng. Nhìn tình cảnh này ai dám bảo rùa bò chậm, đảm bảo lĩnh trọn đầy trứng thúi. Chỉ thấy bốn chân con rùa hơi kiễng lên, tạo thành bốn cái tàn ảnh ở phía dưới. Dưới con mắt của đám đệ tử các thế lực, không đầy hô hấp, con rùa như một chấm đen nhỏ từ xa đã lao vút đến, chình ình nằm ở bãi đất trống, bụi bay tung tóe, ánh mắt láo liên nhìn tình cảnh trước mắt.
Dưới sự giúp sức của đám hình nhân băng, nhiều đệ tử có cơ hội thở dốc đều tròn mắt quan sát, chợt có vài tên kinh hô:
- Nhìn! Trên lưng chẳng phải nhóm đệ tử tu thuật giả Đại Việt sao? Như thế nào lại “lượm” được phương tiện giao thông tiện lợi vậy?
- Phải rồi! Đúng là tu thuật giả Đại Việt. Chẳng phải lần trước bị mấy thế lực mạnh quây sao? Không nghĩ tới hiện tại bọn họ vẫn còn nhiều người như vậy.
- Xem ra bọn họ cũng không đơn giản chút nào đâu. Mọi người nên đánh cầm chừng, đề phòng có biến.
- Hừ! Sợ cái rắm. Bọn họ có hùng mạnh há lại có thể so với đám khô cốt cùng những hình nhân băng của Băng Cung? Một nhúm người không dậy nổi sóng gió gì, hà tất phải sợ đầu sợ đuôi.
- Phải phải…
- Nói cũng có lý…
…
Đám ngưởi Văn Lục chạy tới liền gây ra sự chú ý của cả đám đệ tử lẫn linh thú. Trên lưng rùa xám, Na Na bất mãn nhu cái miệng nhỏ nhắn nói:
- Tên to xác vừa mới tru lên như chó sói