Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 313: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(4)
Ma khí cuồn cuộn bốc lên, từ giữa Triệu Ma Đại Trận, dần dần hiện ra một cánh cổng hư không đen thăm thẳm hiện lên trên mặt đất. Một cánh tay… từ từ thò ra, bám lấy mép đất mà ngóc dậy. Hai, rồi ba, bốn cánh tay bám víu lấy các góc của hình tròn “ma môn”, các vật thể kỳ dị cũng từ từ hiện ra trước mắt mọi người. Đầu tiên là các bộ xương khô với vô số các sợi ma khí như những làn khói màu đen quấn quanh lần lượt tràn lên mặt đất.
Xung quanh, nơi đám khô cốt này đi qua, cây cỏ héo úa, đất đai đen kin kít và nứt nẻ như bị thiêu đốt trong lò than ám khói. Độc tố mãnh liệt như vậy làm cho ba phương thế lực bắt đầu e ngại thả chậm tốc độ. Tu luyện giả vốn bản tính đều giảo hoạt, mặc dù trước đó đều có xích mích nhưng chẳng có ai tình nguyện làm “chim đầu đàn”. Ở nơi vô pháp vô thiên, giết người tự do như vậy, đi sai một nước, toàn quân bị diệt là điều cực kỳ bình thường.
Bất quá bên phía linh thú bờ đông đang phóng sang thì không như vậy. Đám linh thú này đều là linh thú hoàng, linh trí không thấp chút nào so với nhân loại nhưng vẫn giống giận ầm ầm, đạp sóng nước mà lao tới. Xem ra tính đồng loại của linh thú cao hơn so với đám đệ tử nhân loại có mặt ở nơi này gấp nhiều lần. Toàn bộ mấy trăm linh thú đều tỏa ra anh khí bức người, áp lực khiến nhiều đệ tử tu vi thấp kém mặt mũi đỏ bừng, tựa hồ không cách gì chống đỡ nổi uy áp. Ngoài những linh thú có hình dạng của các dòng họ thú tộc trên địa cầu thì còn nhiều loại khác mang hình dáng cực kỳ lạ lẫm, chẳng hạn như rết thân rắn, hắc báo tứ xí, ngưu tam sừng bạc… mỗi con đều mang trên mình các loại hào quang chói lòa, thể hiện sức mạnh khủng bố.
Một con bạch hổ toàn thân tỏa ra quang mang rực rỡ bảy sắc vừa phóng lên bờ hồ phía tây liền ngoác cái miệng khổng lồ đầy máu gầm lên một tiếng làm cây cối lay động dữ đội, đẩy văng nhiều đệ tử các thế lực đang đứng quan sát về phía sau:
- Khốn khiếp nhân loại! Dám dùng xác linh thú làm huyết tế. Hôm nay Bạch Hổ Đế ta thề xé xác các ngươi…
- Ngao…
Nói đoạn, bốn chân khẽ nhún, vượt qua mấy trăm mét nhảy tới cạnh Triệu Ma Đại Trận, giơ cặp móng vuốt sắc bén đập tới khiến đám đệ tử ma môn biến sắc cuống cuồng vội vã lui về phía sau.
“Uỳnh…”
Một trảo đánh tới, tốc độ phi thường mau lẹ, ba đệ tử ma môn không kịp trốn tránh lập tức bị "oanh" thành thịt vụn. Bạch Hổ đang muốn phóng lên đuổi theo thì chợt:
“Két… két…”
Chỉ trong nháy mắt khi đàn linh thú vừa chạy tới, từ ma môn của Triệu Ma Đại Trận đã chui ra hơn một ngàn bộ khô cốt với ma khí quấn quanh. Từng con, từng con cầm thanh cốt đao kéo lê trên mặt đất khô nẻ đen đuốc tạo ra những âm thanh ghê rợn như người ta cạo giang, cạo nứa. Bạch Hổ lẫn toàn bộ mấy trăm danh linh thú hoàng đủ các tộc thú vừa nhìn thấy tình cảnh này ánh mắt không khỏi co rút một trận. Bất quá linh thú từ trước tới giờ một khi đã xung trận thì chẳng bao giờ chịu cảnh chưa đánh đã chạy. Bởi vậy trong lúc đám đệ tử các thế lực còn đang ngẩn người quan sát thì một con Tử Ngạc to lớn như chiếc xe tải nghĩ mình có bộ áo giáp cứng rắn không coi đám khô cốt nhỏ bé kia vào đâu, một đường từ dưới hồ xông thẳng vào đội hình xương khô. Cái miệng của linh thú hoàng Tử Ngạc há lớn, một táp đủ nghiền nát hơn mười bộ khô cốt, làm sắc mặt của đám đệ tử các thế lực đang đứng bên ngoài thoáng giãn nở. Xem chừng đám khô cốt này cũng không khó chơi cho lắm.
Chiến tích của Tử Ngạc lập tức kích thích đám linh thú hoàng còn lại, cả đám ầm ầm tràn lên tấn công, hơn một vạn khô cốt vừa chui ra đã bị quần nát. Ma Lang và đám đệ tử ma môn đang đứng ngoài Triệu Ma Đại Trận cũng biến đổi sắc mặt, cả đám vội vàng chui vào gần cánh cổng ma môn nằm trên mặt đất. Lại kéo ra nhiều khô cốt vây xung quanh hòng làm thành một vòng bảo vệ.
Dưới sự tàn sát của vài trăm danh linh thú hoàng, đám khô cốt dù có vài vạn vẫn bị quần thành những mảnh vụn văng tung tóe khắp nơi. Đám đệ tử các thế lực đứng ngoài vui mừng trong lòng, đều lặng im xem hai phương chém giết, một chút ý tứ giúp đỡ cũng không hề có.
Bất quá còn chưa đợi bọn họ kịp vui mừng ra mặt, từ dưới ma môn lại ùn ùn kéo ra hơn một vạn danh khô cốt nữa, lần này đám khô cốt có sự khác biệt rõ rệt với đám “tôm binh tướng cua” lần đầu. Trên mình mỗi con khô cốt đều được trang bị một bộ áo giáp màu cổ đồng vô cùng cứng rắn. Ngay cả công kích của đám linh thú hoàng cũng phải công kích tới lượt thứ hai mới có thể đem một bộ khô cốt đập nát. Đáng kinh ngạc là trên tay bọn khô cốt lượt hai này không phải là mấy bả đao cốt như đám khô cốt trước mà toàn bộ đều là kim loại màu cổ đồng như màu áo giáp của bọn chúng. Hơn nữa vũ khí cũng muôn hình muôn trạng, thương, kiếm, câu, trùy… loạn xì ngầu một trận, đâm chém lên thân thể của đám linh thú hoàng cũng gây ra những vết rách nhỏ. Mặc dù với thịt đồng da sắt của đám linh thú hoàng thì không hề coi những công kích của một vết thương vào mắt, nhưng số lượng khô cốt lại lớn gấp mười mấy lần so với số lượng linh thú. Đó là chưa kể ma môn vẫn không ngừng xuất ra từng đám từng đám khô cốt khiến cả đám linh thú hoàng bị vây trong vòng khốn đốn, trên người thoáng chốc đã bị chi chít vết thương.
Bất quá dù toàn thân bọn chúng