Hôn Trộm 55 Lần

Hứa Gia Mộc Có Phản Ứng [17]


trước sau

"Đây là vòng tay dạng xích mới nhất năm nay của Channel đi, lại là mẫu giới hạn số lượng, dì cũng thể mua được."

Kiều An Hảo cùng bà Lâm không quen thân, cũng không muốn người khác đụng vào một cách thân thiết như vậy, nhưng cũng vì lễ phép, không thể trực tiếp rút tay ra cho xong chuyện, chỉ có thể duy trì giáo dưỡng, cười yếu ớt một hồi.

"Lúc trước nhìn thấy ảnh chụp lắc tay này, dì liền cảm thấy rất được, giờ nhìn đến vật thật quả thật là đẹp mắt, bất quá da của cô Kiều trắng, mang vào còn đẹp hơn dì nhiều." Ngoài miệng bà Lâm như đang vuốt mặt, tiếp tục khen ngợi Kiều An Hảo một đợt, mới bỏ tay khỏi cổ tay của Kiều An Hảo, sau đó yên lặng nhìn về phía Hàn Như Sơ.

Hàn Như Sơ bưng ly trà, nhận thấy tầm mắt của bà Lâm, nhìn bà ta vài giây, rũ mắt xuống, chậm rãi uống một ngụm trà, sau đó từ từ đặt ly trà xuống, dùng một giọng nói ôn hòa ấm áp mở miệng nói chuyện với Kiều An Hảo: "Kiều Kiều, không phải con muốn đến nhà họ Kiều sao? Bác bảo dì Vân chuẩn bị cho con chút đồ ăn lót dạ, con xách qua đi."

Kiều An Hảo thông minh, nghe nói như thế, liền biết Hàn Như Sơ đang muốn nói chuyện phiếm riêng với bà Lâm, vì thế thức thời chào tạm biết hai người, mang theo và thứ Hàn Như Sơ chuẩn bị, rời khỏi nhà họ Hứa.

-

Quản gia đưa Kiều An Hảo ra khỏi nhà lớn nhà họ Hứa, mới trở về, nói với Hàn Như Sơ đang ngồi trong phòng khách: "Bà chủ, cô An Hảo đã đi rồi."

Hàn Như Sơ gật đầu một cái, nhìn thoáng qua người làm xung quanh, quản gia lập tức hiểu ý mang theo toàn bộ người làm ra ngoài phòng, lúc này Hàn Như Sơ mới mở miệng, nói với bà Lâm: "Chị Lâm, thế nào rồi?"

"Như Sơ, vừa rồi chị nhân cơ hội bắt mạch con dâu của em, xem mạch tượng, tuyệt đối là có thai, bởi vì sợ thời gian bắt mạch lâu, sẽ bị con bé phát hiện, cho nên thời gian mang thai cụ thể chị không dám xác định, nhưng ít nhất cũng phải có hai hai tháng rồi." Bà Lâm dừng một chút, lại mở miệng hỏi: "Có thai là chuyện vui
a, sao em lại ung dung thản nhiên như vậy, đã xảy ra chuyện gì rồi à?"

Sắc mặt của Hàn Như Sơ rất bình tĩnh, tiếp tục ung dung tao nhã bưng ly trà, từ từ nhấp một hớp trà lài, sau đó mới nâng mắt lên, mở miệng nói: "Chị Lâm, việc này cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra."

Bà Lâm nhìn vẻ ặt nháy mắt trở nên nghiêm túc của Hàn Như Sơ, tuy cảm thấy nghi ngờ, nhưng sau một lúc lâu, vẫn gật đầu: "Được, tôi coi như cái gì cũng không biết."

Mặt mũi Hàn Như Sơ tươi cười lên, tiếp tục bắt chuyện uống trà chiều với bà Lâm.

Bưởi chiều bà Lâm còn có việc trong bệnh viện, không lâu sau lại nói lời tạm biệt, Hàn Như Sơ đứng ở cửa, nhìn xe bà Lâm chạy đi, mới xoay người, trở vào nhà.

Hàn Như Sơ đi thẳng lên phòng ngủ ở lầu hai, quản gia cũng theo vào, đóng cửa, mới đi đến bên người Hàn Như Sơ, đè thấp giọng hỏi: "Bà chủ, cô An Hảo thật sự có thai rồi sao?"

Ánh mắt bình tĩnh ôn hòa của Hàn Như Sơ khi đối mặt với bà Lâm khi đó trở nên có chút sắc bén, "Ừ" một tiếng với quản gia.

"Đứa trẻ trong bụng cô An Hảo là con của ai?" Quản gia vừa nảy sinh nghi ngờ này, sau đó biểu tình cũng trở nên nghiêm túc: "Sẽ không phải là của tên tạp chủng Lục Cẩn Niên kia chứ?"

Hàn Như Sơ lúc này dứt khoát không lên tiếng, sắc mặt càng trở nên âm trầm.

Qua rất lâu, quản gia lại hỏi: "Bà chủ, bà định làm thế nào?Chẳng lẽ lại để mặc cô An Hảo sinh đứa bé kia ra sao?"

Lời này giống như đã hỏi đến chuyện trong đáy lòng Hàn Như Sơ, bà ta khẽ phất tay về phía quản gia nói: "Ông đi ra ngoài trước đi, để tôi suy nghĩ một mình một chút."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện