Hôn Trộm 55 Lần

Hứa Gia Mộc Có Phản Ứng [18]


trước sau

“Vâng, phu nhân.” Quản gia cung kính trả lời một câu, rời khỏi phòng ngủ.

Phòng trong chỉ còn lại một mình Hàn Như Sơ, mười phần im lặng, ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, chiếu toàn bộ thế giới, một mảnh an tĩnh.

-

Kiều An Hảo về Kiều gia không có báo trước, nhưng vận khí cũng không tệ lắm, Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di đều ở nhà.

Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di thấy Kiều An Hảo trở về, rất vui vẻ, sau khi Kiều An Hảo 10 tuổi cha mẹ qua đời, bọn họ liền dẫn cô về nhà bọn họ nuôi dưỡng, hơn mười năm, tình cảm chú ruột đối với cháu gái đã sớm khắc sâu hơn rất nhiều, tự nhiên xem Kiều An Hảo trở thành con gái nhỏ của mình.

Người hầu ở Kiều gia nhìn thấy Kiều An Hảo cũng vui vẻ, mang rất nhiều đồ ăn ngon bày ra trên bàn, mở miệng liền gọi một tiếng “Cô chủ nhỏ”.

Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di lúc ban đầu thật sự định gả Kiều An Hạ cho Hứa Gia Mộc, dù sao cũng là cha mẹ ruột, thiên vị con gái ruột mình một chút cũng là chuyện dĩ nhiên, nhưng sau đó Hứa gia lại chọn Kiều An Hảo, bọn họ cũng không ý kiến gì.

Sau khi Kiều An Hảo “Gả cho” Hứa Gia Mộc, liền dọn ra khỏi Kiều gia, bởi vì công việc quay phim, rất ít khi có thời gian trở về, cho nên Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di vây quanh cô, hỏi đông hỏi tây, sợ cô ở bên ngoài một mình sống không được tốt.

Hàn Như Sơ cũng hay quan tâm Kiều An Hảo như vậy, nhưng mà Kiều An Hảo cũng không có cảm động, ngay cả đáp lại cũng chỉ mang theo lễ phép cùng tôn trọng cơ bản nên có, hiện tại cô đối mặt với sự quan tâm của chú thím mình, đáy lòng lại tràn đầy cảm động cùng ấm áp.

Giống như khi cô mười tuổi, mất đi một gia đình, nhưng là ông trời đối đãi với cô cũng không tệ, cho cô một ngôi nhà khác.

Kiều An Hảo vốn muốn ở Kiều gia thêm một lúc rồi mới trở lại đoàn làm phim, nhưng là Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di quá nhiệt tình, “thịnh tình không thể chối”, cô làm sao cũng không mở miệng nói đi được, vì thế toàn bộ một buổi chiều, Kiều An Hảo cùng Thẩm Di đan áo len, Kiều Thanh Hải chơi cờ, mãi cho đến khi chạng vạng, Kiều An Hảo mới
mở miệng nói muốn rời đi.

Lúc ba giờ chiều, Hàn Như Sơ gọi một cuộc điện thoại đến, cố ý dặn dò Thẩm Di trước khi Kiều An Hảo đi, bà sẽ đến, cho nên Thẩm Di trong lúc đưa Kiều An Hảo rời khỏi, gọi một cuộc điện thoại lại cho Hàn Như Sơ.

Không quá năm phút đồng hồ, xe của Hứa gia đã xuất hiện ở cửa Kiều gia, Hàn Như Sơ đẩy cửa sau ra xuống xe, trước cùng Kiều Thanh Hải và Thẩm Di nói vài câu khách sáo, mới xoay người, nhìn Kiều An Hảo nói :“Bác đặc biệt để lại lái xe đưa cháu đi.”

Kiều An Hảo cười nói một tiếng “Cám ơn”.

Hàn Như Sơ mở ra hộp dự bị phía sau, chỉ chỉ bên trong hai hộp tổ yến, nói: “Cái này mở ra có thể ăn, là buổi chiều bác cố ý bảo dì Vân chuẩn bị cho cháu, đặc biệt chọn lựa tổ yến tốt nhất, cháu ở đoàn làm phim, khẳng định chịu không ít khổ, cả người gầy đi rất nhiều, mấy ngày nay dạ dày lại không tốt, thì càng không thể ủy khuất chính mình, đem cái này mang đi, tẩm bổ thân thể.”

Kiều Thanh Hải cùng Thẩm Di nhìn thấy Hàn Như Sơ thay Kiều An Hảo chuẩn bị chu đáo như vậy, rất là vui mừng.

Kiều An Hảo lại nói cám ơn, sau đó cùng bọn họ trò chuyện vài câu, rồi mới lên xe.

-

Hàn Như Sơ cũng không có lên xe, trực tiếp ở lại Kiều gia.

Khi xe ra khỏi tiểu khu của Kiều gia, đã sắp bảy giờ, đi trên đường lớn Nam Thành, hôm nay đặc biệt đông đúc, bình thường một giờ tuyệt đối có thể đến nơi, nhưng hôm nay phải gần hai giờ mới đến.

Đợi cho đến khi về đến khách sạn đoàn làm phim thuê, đã là mười giờ đêm.

Xa xa chụp diễn buổi tối còn chưa có kết thúc, khách sạn dưới lầu có chút im lặng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện