Hôn Trộm 55 Lần

Giấy Chứng Nhận (17)


trước sau

Kiều An Hảo đang đọc kịch bản, bị Triệu Manh hỏi tới vấn đề này lập tức có chút run sợ.

Kỳ thật cô cũng không hình dung nổi cuộc sống của cô và Lục Cẩn Niên sau khi kết hôn là như thế nào, thời gian Lục Cẩn Niên về nước đã lâu như vậy, nhưng lại không quay về Truyền thông Hoàn Ảnh làm việc, nhưng tới lúc cô có cảnh quay, anh dường như lại không hề nhàn rỗi, còn về cụ thể là anh bận rộn cái gì, anh không nói cho cô, cô cũng không biết.

Lục Cẩn Niên đối với cô rất tốt, sau khi kết hôn không có hiện tượng buổi tối không về nhà ngủ, hai ngày trước, Triệu Manh có một số việc, lái xe đi xa, lúc quay trở về studio, bị tắc đường, cho nên khiến cho cô phải đợi rất lâu, bởi vì đang là mùa đông, nên bị gió thổi tới đông cứng cả người, nửa đêm phát sốt, Lục Cẩn Niên còn đặc biệt chạy ra ngoài mua thuốc cho cô, từ lúc đó, hàng ngày đều đổi thành anh lái xe đưa đón cô tới studio.

Cho nên tỉ mỉ hồi tưởng lại, ông chồng Lục Cẩn Niên này thật không có gì có thể bắt bẻ, nếu nhất định phải tìm ra một điểm thì chính là đã mười mấy ngày sau khi kết hôn, tuy là hai người ngủ chung một giường nhưng từ đầu tới cuối anh không hề chạm tới cô dù chỉ một lần.

Cũng không phải là cô đói khát như thế, bức thiết muốn cùng anh phát sinh những chuyện abc, nếu là hai ngày đầu sau khi kết hôn anh không đụng tới cô, cô còn có thể tự lừa mình rằng có thể một đêm kia ở Mỹ Lục Cẩn Niên đã làm rất nhiều lần nên giờ muốn tĩnh dưỡng thân thể, nhưng liên tiếp nhiều ngày như vậy, cho dù cô có lạc quan đến đâu cũng biết giữa cô và Lục Cẩn Niên đang tồn tại một vấn đề rất lớn.

Kiều An Hảo vừa nghĩ đến đây, đáy lòng không nhịn được nổi lên một trận phiền chán.

Cô gấp lại kịch bản, quay đầu nhìn ra bầu trời trắng xóa bên ngoài cửa sổ, mặt nhăn mày nhó hơn.

Cô vốn tưởng rằng sau khi kết hôn, anh và cô sẽ có biến chuyển tốt lên, nhưng hiện tại xem ra không như cô đã nghĩ vậy, cô muốn tìm biện pháp giảm
bớt tình trạng hiện tại, nhưng mà, ai có thể nói cho cô biết cô phải làm như thế nào mới có tác dụng được không?

“Kiều Kiều, cậu lại ngây ngốc cái gì vậy? Hỏi mãi mà không trả lời, sắp quay rồi, nhanh lên!” Triệu Manh ngồi một bên, nhịn không được vươn tay, vỗ vỗ vai Kiều An Hảo.

Toàn thân Kiều An Hảo run lên, “A…” lên một tiếng hoàn hồn, sau đó mới vội vàng đứng lên đi tới studio.

-

Quay xong cảnh của Kiều An Hảo, tất cả tổ kịch nghỉ giữa giờ.

Lúc này đã là bốn giờ chiều, đến bốn rưỡi là cảnh Kiều An Hảo và Lâm Thi Ý sẽ cùng diễn.

Lâm Thi Ý ỷ vào bạn trai mình hiện tại là người có tiền, kêu trợ lý của mình đi mua trà chiều, bấm đốt ngón tay tính thời điểm mọi người nghỉ giữa giờ, phát cho mỗi người trong studio một phần.

Lâm Thi Ý không vì ân oán trước kia với Kiều An Hảo mà cô lập cô, trái lại còn tự mình đem hai phần đồ ăn tới đưa cho Kiều An Hảo và Triệu Manh, thân thiết dị thường cười nói: “Một chút tấm lòng, không cần khách sáo.”

Kiều An Hảo không phải không biết sau lưng Lâm Thi Ý này là vì có đầu tư nên hiện tại tự cho mình hơn người mà huênh hoang kiêu ngạo.

Tính cách Triệu Manh thẳng thắn, vốn dĩ trước kia đã không thích Lâm Thi Ý, lúc này nhìn thấy bộ dáng cô ta kiêu kiêu ngạo ngạo lại càng không thích, cho nên khi Lâm Thi Ý đưa trà chiều tới thì chỉ nghiêng đầu giả vờ như đang nói chuyện với Kiều An Hảo, không thèm tiếp chuyện.

Trái lại Kiều An Hảo cười thân thiện nói một câu “Cảm ơn” với Lâm Thi Ý rồi nhận lấy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện