Hứa Gia Mộc không nhịn được mà đứng bất động bên cạnh xe, nhìn chằm chằm về phía màn hình điện thoại di động.
Lục Cẩn Niên trong đoạn video vẫn giữ dáng vẻ thong dong của mình, lúc anh nói tới Kiều An Hảo, trên mặt còn có chút dịu dàng.
Anh luôn cho rằng, Lục Cẩn Niên sẽ yêu một cô gái thật cá tính.
Hơn nữa sở dĩ anh sẽ biết, có lần Lục Cẩn Niên uống say, trong lúc vô ý lại nói ra, chẳng qua chỉ tiết lộ một chút, sau đó liền ngủ mất.
Anh vẫn luôn rất tò mò, cô gái mà Lục Cẩn Niên yêu, đến cùng sẽ là ai.
Nhưng anh không ngờ, cô gái mà Lục Cẩn Niên yêu, lại là Kiều An Hảo.
Trong lúc Hứa Gia Mộc nói chuyện với Lục Cẩn Niên, nghĩ đến việc lúc đầu mình có giúp Lục Cẩn Niên mua bánh sinh nhật cho Kiều An Hảo, là chiếc bánh
thiên nga đen, giá tiền năm con số, lúc đó anh ấy đưa tiền cho anh, cuối cùng anh lại phân vân mà trả lại cho anh, lúc ấy anh còn đặc biệt quan
tâm hỏi một câu: "Anh, anh lấy tiền mua bánh ở đâu vậy?"
Lục Cẩn Niên đảo sách vật lý, rất lạnh nhạt trả lời một câu: "Tự anh có."
Thật ra anh rất muốn cho anh ấy tiền, chỉ là anh ấy không cần, anh liền thôi, sợ cứ ép sẽ làm ảnh hưởng đến lòng tự tôn của anh.
Nhưng về sau, có một khoảng thời gian rất dài, buổi tối anh gọi anh đi chơi bóng, anh đều từ chối.
Qua rất lâu sau, lúc anh đến một quán rượu chơi, mới nghe người bán ở quán rượu đó nói anh đã làm công ở đây mấy tháng.
Khi đó anh không muốn hiểu nhiều, cũng muốn hiểu nhiều như vậy, hiện tại,
khi nghe anh nói như thế, anh mới hiểu rõ ràng, số tiền kia là do anh
trực ca đêm mà kiếm được.
Sau này anh có tiền, nhưng không tỏ tình, là bởi vì anh ấy biết, Kiều An Hảo có hôn ước với anh.
Anh nhớ, có một lần trên bữa tiệc, trong lúc lơ đãng anh đã hỏi mình, có muốn kết hôn với nhà họ Kiều hay không?
Anh nói là có.
Anh còn hỏi, là chị Kiều hay là Kiều Kiều?
Anh nói là Kiều Kiều.
Là bởi vì một câu trả
lời kia của anh, anh ấy mới bỏ qua cô gái mà mình yêu thầm bao nhiêu năm như vậy sao?
Bởi vì anh là em trai của anh ấy, vì thế anh sẽ không động chạm tới vị hôn thê của em trai, là ý này sao?
Bỗng nhiên hốc mắt Hứa Gia Mộc có chút đỏ lên.
Năm tháng trôi qua, đảo mắt đã qua nhiều năm như vậy, vốn tưởng rằng có
một chút chuyện, anh đều hiểu, nhưng bây giờ, anh mới biết, anh không hề hiểu gì cả.
Người anh lạnh lùng đó, cho tới nay, đều xem anh như người thân nhất, thậm chí có thể vì người thân này mà bỏ qua người mà
mình yêu nhất.
Thật ra thì, thật ra thì anh ấy lại không biết
rằng mọi chuyện không phải như thế... Không nhất thiết anh phải cưới
Kiều Kiều, chẳng qua trong số những đối tượng để kết hôn, anh càng thích Kiều Kiều hơn mà thôi.
Nếu như anh biết, anh ấy yêu Kiều Kiều, nhất định, nhất định, nhất định anh sẽ không nói mình chọn Kiều Kiều .
Nhất định, nhất định, nhất định anh sẽ trợ giúp anh, theo đuổi Kiều Kiều .
Thậm chí, vào giờ phút này, khi cô gái mà anh yêu nhất bị mọi người mắng
chửi, anh cũng chỉ đứng ra bảo vệ cho đến cùng, nhưng lại không nghĩ đến việc vạch trần "Hứa Gia Mộc" đó chính là Lục Cẩn Niên.
Hứa Gia
Mộc bỏ điện thoại di động vào trong túi, khẽ nghiêng đầu, hít sâu một
hơi, ép nước mắt trong hốc mắt của mình trở lại, lại thấy một chiếc xe
con dừng trước cửa biệt thự, Kiều An Hảo bước xuống khỏi xe, cầm một xấp giấy trong tay, vẫy tay với người lái xe, chờ xe rời khỏi, liền xoay
người đi mở cửa, kết quả không cẩn thận, giấy trong tay lại bị rơi đầy.