Đến sáng hôm sau thì tình trạng mới ổn định, cậu được mọi người đỡ dậy và cho uống nước cùng thức ăn, nhưng cậu chẳng thể nhớ gì về việc mình bị thương, cậu không biết mình đã bị làm sao nữa, cậu muốn hỏi rõ mọi người nhưng cậu vẫn còn yếu nên giọng nói còn có chút thều thào nên mọi người không cho cậu nói quá nhiều.
1
" Kookie mày có biết tao lo cho mày lắm không, đồ vô tâm nhà mày chỉ biết khiến người khác đau lòng" sau chuỗi mít ướt thì giờ y đã có tinh thần la mắng rồi.
"mày, nói nhiều, mít ướt," cậu cười nhẹ rồi cố đưa tay lên chỉ vào miệng y nói.
" ê ê bỏ tay xuống, đừng có cố, tao nhận được chưa, tao không nói nữa, đợi mày khoẻ hẵn rồi tao tính cả thế" Jimin cũng cười để tay cậu xuống nói.
" ổn, không có liệt" cậu cũng muốn phản kháng với y.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" nào, ngoan một chút, em vừa tỉnh lại thôi" Suga ở cạnh nhăn mặt nói.
" huyng, tại nó" cậu hướng mắt nhìn anh.
" ùm, tại nhóc này, anh sẽ xử nó cho em, giờ ngoan ăn cháo đi"
" Đúng rồi Kookie, ngoan ăn nhiều một chút" mẹ Jeon thổi cháo đưa đến miệng cậu nói.
" vâng" cậu ngoan ngoãn hé nhẹ miệng ra ăn ròi nói.
Phía Taehyung sau khi ngất xỉu anh liền nhìn thấy cậu trong mơ, thấy được cậu xinh đẹp cười tươi với anh, cậu đang đi về phía anh, anh mở rộng vòng tay muốn ôm cậu vào lòng nhưng cậu lại phớt lờ anh mà đến bên cạnh người khác, anh đau khổ hét lên. Tiếng hét của anh thể hiện ra ở thực tại " Kookie, em mau quay lại với anh, Kookie, Kookie" sau đó là kèm theo tiếng nức nở.
" Tae, con tỉnh dậy" bà Kim vào phòng xem tình hình của anh liền nghe anh hét to liền nhanh đến bên cạnh vỗ nhẹ má anh nói.
" Mẹ, Kookie em ấy rời xa con, mẹ ơi Kookie em ấy đâu rồi" mở mắt giọng anh vẫn không ngừng nức nở nói.
" ôi con trai tôi" bà cũng đau lòng khi thấy anh thế này, bà đỡ anh dậy ôm anh vào lòng nói. " Kookie sẽ mãi mãi không là của con nữa, con hãy tỉnh táo lại đi"
" mẹ ơi, đừng làm thế với con, con xin người, con yêu em ấy rồi, con sẽ bù đắp tất cả mà" anh khóc lớn không ngừng cầu xin bà, rồi lại suy yếu ngất đi.
" nó thật sự không ổn rồi, chúng ta không thể nào giữ chân nó mãi được. Anh đã bàn với Suga đưa JungKook đi Mỹ càng nhanh càng tốt" ông Kim bước vào vỗ vai vợ nói.
" nên như vậy thôi anh à" bà vuốt tóc anh rồi rơi nước mắt nói.
Sau qua hai ngày tình trạng của cậu đã tốt lên, Suga liền hỏi ý kiến về việc đưa cậu đi Mỹ, bác sĩ cho chút lo ngại về sức khỏe cậu nhưng Suga đã sắp xếp chuyên cơ riêng cùng đội y bác sĩ đến từ Mỹ đi cùng nên bác sĩ đã đồng ý cho cậu xuất viện vào ngày mai.
" như vậy có ổn với tình