" chào giám đốc"
" ưm, 9h bắt đầu họp" sau vài ngày nghỉ ngơi anh quay trở lại, vừa đến công ty đã triệu tập mọi người họp khẩn vì đã lâu không nhúng tay vào công việc.
" dự án này tiến hành đến đây coi như đã tốt lắm rồi, mọi người vất vả rồi" vào phòng họp nhìn những dự án anh nghỉ sẽ bị hủy vì khoảng thời gian anh không tiếp quản nhưng mọi thứ đã được sắp xếp đầu vào đấy.
" vâng, tất cả là chủ tịch tự tay sắp xếp" thư ký nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" ùm, hiện tại đang có vài kế hoạch tôi cần mọi người cùng nhau cố gắng thực hiện, tương lai chúng ta sẽ đánh mạnh thị trường sang California, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần cho kế hoạch sắp tới, sẽ rất vất vả" sau đã anh đưa ra những định hướng rõ ràng cho kế hoạch sắp tới và cuộc họp kéo dài gần 3 tiếng.
Sau đó là chuỗi ngày anh chỉ biết đắm mình vào công việc, dù khiến bản thân rất bận rộn nhưng anh chưa bao giờ quên nghĩa vụ quan tâm đến ba mẹ Jeon cả, anh rất thường hay giúp đỡ các dự án ông bà tham gia, thường xuyên gửi quà và cũng thường đi ăn cùng.
" cháu chào hai bác " anh bước vào Jeon gia thấy hai người đã ngồi sẵn ở phòng kháchliền cuối đầu nói.
" Taehyung đến rồi ạ, con ngồi đi" mẹ Jeon hướng anh nói.
" Vâng ạ, hôm nay cuối tuần ba mẹ con mời hai bác sang dùng cơm" anh lễ phép nói.
" Được vậy để hai bác chuẩn bị, con cứ thoải mái" hai người gật đầu nói rồi quay về phòng chuẩn bị, hai người cũng đã quen thuộc với việc anh thường nhà biếu quà và mời đi ăn như này.
" vâng" sau khi hai người rời khỏi phòng khách anh vẫn như thói quen ngồi chờ nhưng hôm nay lại muốn lên tầng hai, sáng nay anh vừa mơ thấy cậu mà tỉnh ngủ, thế nên hôm nay đến anh muốn nhìn qua phòng cậu một chút để đỡ nhớ cậu,suy nghĩ vừa qua anh liền nhanh chân lên tầng và mở cửa căn phòng to nhất, anh chưa bao giờ được bước vào phòng cậu nhưng linh cảm cho anh biết chính là nó.
*cạnh* anh mở cánh cửa và bước vào phòng, căn phòng rất sạch sẽ dù không có người ở dường như căn phòng được dọn dẹp mỗi ngày, căn phòng được bày trí rất đáng yêu nhưng cũng rất hiện đại, rất giống với phong cách của cậu, anh đi quanh một vòng trong phòng ngắm nhìn từng thứ, trên một cái bàn trưng bày rất nhiều ảnh của cậu và ảnh cậu cùng bạn bè và gia đình, khi nhìn thấy tim anh không ngừng vui mừng, dường như đã lâu lắm rồi anh không được nhìn thấy cậu, kể cả một tấm ảnh của cậu anh cũng không có nên đôi lúc chỉ có thể nhìn thấy cậu qua giấc mơ, anh liền cầm từng bức ảnh lên mà ngắm thật kỷ như muốn khắc sâu hình ảnh đáng yêu của cậu vào tâm trí mình, sau đó liền lấy điện thoại ra chụp vài bức ảnh xinh đẹp của lại rồi lại đưa bức ảnh lên môi hôn một cái, thật sự rất nhớ, anh nhớ cậu vô cùng, mắt anh lại đỏ và có màng sương mỏng rồi, mỗi lần nghỉ đến cậu hay nhớ cậu