Hôn Ước - Vkook

Chương 6


trước sau


" cậu ta cùng bạn của mình đã vào khu trò chơi ở tầng sáu của trung tâm thương mại rồi ạ" vệ sĩ nhìn cậu đang cười nói bên SuGa thì nói tiếp " trong ba người đi cùng có một người là người yêu cũ của cậu ấy, họ đang đi cạnh nhau và giống như một đôi tình nhân thật hạnh phúc "

" được rồi, anh làm tốt lắm" cô tắt máy rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh với nụ cười thoả mãn.

" Honey, hôm nay chúng ta đến trung tâm thương mại đi, em cần một ít đồ " cô ngồi lên đùi rồi choàng tay qua cổ anh nói.

" chiều em tất"


"Yêu anh lắm"
Anh hôn nhẹ vào má cô đáp lại, hôm nay trong anh lạ lắm anh không muốn nói yêu cô nữa, anh chỉ muốn lấy lệ với cô mà thôi.

Trung tâm thương mại Seoul xin chào quý khách ????

" Suga hyung chúng ta chơi cái này đi" cậu thích thú nhìn mấy con thỏ trong máy gắp thú nói.

" ok em luôn " Suga xoắn tay áo mà lao vào máy gắp thú.

" trẻ con thấy ghê luôn á " Hoseok khinh thường nhìn hai người

" người yêu anh cũng trẻ con lắm nè nên gắp cho em vài con mèo nhanh lên coi" JiMin nhéo tai anh người yêu rõ đau rồi nhét vào tay anh một nắm thẻ trò chơi.

" dạ tuân lệnh" Hoseok mếu máo sờ xem tai còn không rồi đút thẻ vào máy gắp.


" Thằng Hope hèn ghê" Suga chọc ghẹo.

" Hyung! bên này, qua phải tí, aw, trúng rồi" cậu reo lên hạnh phúc khi con thỏ đầu tiên đã rớt xuống khây lấy.

" Thấy bạn trai em lợi hại chưa bảo bối" Suga hãnh diện ra mặt rồi cầm con thỏ lượn vài vòng trước mặt Hoseok.

Sau khi phá nát cái khu trò chơi bốn người vẫn thấy chưa đủ liền kéo nhau xuống lầu hai mua đồ. Khỏi nói cậu thích đến mức nào, đã sáu tháng cậu không được mua sắm rồi đó ㅠㅠ

" Kookie lại đây" Suga ngoắc tay bảo cậu đến gần rồi kèo cậu vào Gucci store.

Cậu trước khi vào nhà anh rất thích quần áo cầu kì thời trang một tí nhưng sau khi vào nhà anh rồi thấy mặc áo thun và somi là thoải mái nhất a, vì cậu làm người giúp việc chứ đâu có biểu diễn thời trang, mà biểu diễn được thì thằng cha chết tiệt trong nhà cũng xỉa xói cho mà xem nên cậu lướt qua quầy hàng cầu kỳ bước tới giá treo áo thun và quần thể thao năng động thoải mái và không để ý rằng có hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cậu.

"Cậu ta làm gì ở đây vậy, người con trai đi bên cạnh nữa, aw hình như là Min thiếu, anh biết cậu ấy không" cô ngây thơ nhìn anh nói.


"Biết" anh lạnh lùng nói, anh biết bản thân mình đang không vui và vô cùng khó chịu.

" em lại nhớ khi trước lúc còn học trung học Min thiếu vô tình đụng trúng cậu ấy, cậu ấy liền la

tán quán lên rằng Min thiếu xàm xở cậu ấy, rồi cậu ấy bị Min thiếu lôi đi xong thì ngày hôm sau cậu ấy công khai với cả trường hai người họ là một cặp, ôi trời ơi cậu ấy còn đi khoe chiến lợi phẩm với cả lớp rằng chỉ cần doạ hắn một tí rồi đưa ra điều kiện thì hắn sẽ là của cậu, đúng thật rất lợi hại, đến bây giờ vẫn còn dây dưa với hắn trong khi đã bước vào Kim gia làm dâu, sao cậu ta lại không biết nghĩ vậy chứ, em đây cố gắng bao nhiêu cũng không được được ba mẹ chú ý tới, cậu ta thật quá đáng"  cô nói rồi uất ức ôm anh.

"Cậu ta không phải, chỉ có mình em là vợ anh và là con dâu Kim gia, cậu ta không xứng đáng, em yêu đừng khóc, anh yêu em" anh ôm cô an ủi rồi cuối xuống hôn nhẹ vào má cô. Những lời nói của cô đêm ở club lại chạy trong đầu anh một cách khó chịu, vô cùng khó chịu, anh không muốn tin những lời cô nói, anh muốn hỏi cậu xem cậu và Min Suga kia rốt cuộc hai người là gì nhưng rồi thấy mắt cô đỏ hoe anh liền không muốn biết nữa, cô gái anh chọn sẽ không nói dối và xảo trá như cậu, một con người xảo trá, cả đời cũng không xứng bên anh, sớm thôi, anh sẽ để cậu cút đi một cách đau đớn nhất để cậu có một bài học thích đáng.

"Honey em cảm thấy ở đây khó chịu lắm, chúng ta đi đến Store khác được không"

" chiều em em yêu"

Cậu trơ mắt nhìn một màn ân ái trước mặt và cố load hết đóng chữ cô vừa nói, gì chứ, cậu và Suga, cái quái gì thế, con mẹ nó, cô có thể bịa ra mấy cái chuyện vô cùng phi lý đó luôn ấy. Cậu muốn nhào tới mà đánh chết cái miệng xấu xa của cô   lắm nhưng anh nói lên làm tim cậu đau như cắt, gì chứ, không xứng, không phải con dâu Kim gia, chỉ có mình cô sao. Anh tin cô ấy, không quan tâm hay tìm hiểu, không muốn để tâm hay trắc vấn, một mực tin cô ấy, thì ra từ khi cậu bắt đầu xuất hiện anh chẳng biết gì về cậu, chỉ một mực tin lời cô ấy, anh chỉ xem cậu là thứ rác rưỡi chướng mắt. Cậu đau lòng đứng yên tại chỗ nhìn họ rời đi với nhiều tiếng oan trên người, cậu thấy mệt mỏi quá, cậu mặc kệ anh muốn nghĩ gì thì nghĩ muốn xem cậu là gì thì xem cậu không quản, cậu sẽ làm tròn trách nhiệm của một người vợ đến cuối năm rồi xin phép ba mẹ rời đi, không quan tâm nữa.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện