Hôn Ước - Vkook

Chương 7


trước sau


" cúc ku cúc ku" cậu bước đến cổng thì thấy nhà tối tăm không có một ánh đèn liền bước nhanh vào ngó nghiêng xung quanh xem.

" Giật cả mình! Yah anh bị điên à" bổng tách một cái đèn phòng khách sáng lên anh ngồi nghiêm nghị trên sofa lớn lạnh lùng nhìn cậu làm cậu toát cả mồ hôi lưng.

" Cậu đi đâu bây giờ mới về" anh cất tiếng nói đầu tiên lên làm cậu lạnh sống lưng.


" tôi đã bảo với anh lúc sáng rồi còn gì" nói xong cậu liền lẩm bẩm biết rồi còn hỏi, cái thằng cha chết tiệt, chả phải lườm muốn rách áo tôi lúc ở store sao hứ.

" bạn bè của cậu cũng thật phong phú nhỉ, toàn các đại thiếu gia tập đoàn lớn"

" Đúng vậy thì sao! nhà anh tôi còn vào được cơ mà" cậu ương ngạnh lên tiếng đáp lại anh.

" Đồ vô liêm sĩ" anh tức giận quát


" Tôi vô liêm sĩ cũng không bằng cô người yêu tiện nhân của anh" cậu khó chịu hét lên, cậu thật sự không chịu nổi đâu, ức lắm.

Anh nghe vậy liền phát hoả bước nhanh đến bóp cổ cậu " Cậu nói gì, cậu dám đem bản thân dơ bẩn này đi so sánh với Ara, cậu có phải đang quá ảo tưởng rồi. Cậu có biết cậu có bao nhiêu thấp hèn so với em ấy không, con người cậu còn thua rác rưỡi đấy" nói rồi anh đẩy mạnh vào cách cửa, lực đạo rất mạnh làm vai cậu đập mạnh, cậu đau đớn ôm vai rồi ngã xuống sàn. Anh ghét bỏ nhìn cậu rồi bỏ lên phòng vì anh không muốn thấy vẻ mặt đau đớn của cậu, anh thấy nó thật ghê tởm khi nhìn nhưng anh đâu hiểu rõ cảm xúc trong mình.

Cậu đau đớn ôm vai khóc thật lớn, đem mọi oan ức phát tiết bằng nước mắt, cậu muốn khóc hết hôm nay, ngày mai sẽ không cậu không phí một giọt nước mắt nào cho người đàn ông này nữa, cậu cũng không muốn bỏ ra một tí tính yêu nào dành cho anh nữa, cậu mệt rồi.



" Chết tiệt! Mình đã bảo hắn sử dụng bao rồi mà" Ara tức tối nhìn que thử thai trên tay, tháng trước cô vừa quen được tên phi công (Joo) ngon trai liền vui đùi một chút vì quên uống thuốc tránh thai cùng tên kia khá cứng đầu không chịu sử dụng bao nên bây giờ cô có thêm một mớ phiền, cô không sợ việc phải tìm cha đứa bé vì chắc chắn chỉ cần cô lên tiếng tên Taehyung sẽ vui chết mất, lúc hai người già trong nhà không đồng ý mối quan hệ của hai người anh đã muốn cùng cô có một đứa bé để thuyết phục họ nhưng cô không

muốn có sự ràng buộc nên đã không đồng ý, bây giờ cứ việc nói với anh là cô muốn cho anh sự bất ngờ là giải quyết xong việc cái thai nhưng cô thấy khá phiền, cô không thích tụi con nít suốt ngày khóc la rồi nhõng nhẽo đòi bế.

" Ah! Ara mày quả thật là thông minh" bổng nhiên cô nhớ ra cô còn một người cần đối phó. Dường như anh vẫn chưa có ý định làm gì cậu ta, nên cô sẽ cậu một cái kết thật viên mãn không cần đến anh và giải quyết đứa nhỏ phiền phức này nữa.

Sau khi khóc đủ thì mắt cậu cũng đã sưng hết cả lên rồi, cậu lê bước về phòng với thân thể đầy mệt mỏi và ôm bả vai đau nhứt, đến lầu hai cậu thấy anh đang đứng ở lang cang nhìn cậu, cậu liền bỏ tay ra khỏi vai thẳng lưng bước thẳng vào phòng, để anh nhìn thấy bộ dạng yếu đuối làm gì chứ cậu sợ anh lại khen cậu diễn quá xuất sắc đấy.

Anh không hiểu bản thân mình nữa rồi, khi anh sỉ vả cậu anh không hề thấy dễ chịu một tí nào mà ngược lại thấy bản thân khó chịu hơn gấp trăm lần, sau khi về phòng anh liền tức giận đấm mạnh lên cửa phòng, bổng nhiên anh muốn quay lại phòng khách xem bộ dạng cậu như thế nào xem cậu có đang tức tối vì không thành công vai diễn của mình hay không, nghĩ rồi anh liền bước nhanh ra lang cang lầu hai nhìn xuống thì chỉ thấy thằng hình nhỏ bé nằm ôm bả vai khóc đến thương tâm, anh thấy tim mình có chút nhói, anh muốn bước xuống buông thêm lời xỉ vả để xoá bỏ cái khó chịu nơi lòng ngực mình, rồi anh thấy cậu đứng dậy gạt nước mắt bước lên cầu thang và nhìn thấy anh cậu liền lạnh lùng bước qua, anh đứng hình suy nghĩ cậu đang muốn làm gì vậy tại sao không yếu đuối cho anh tiếp sao không chạy đến bịn rịn cho anh xem mà phải lạnh lùng bướng bỉnh như vậy, tại sao lúc trưa có thể vui vẻ ngọt ngào bên người con trai khác còn với anh lại đáng ghét như vậy, anh thấy cậu ghê tởm quá anh cười khinh bỉ, hình như anh chưa chịu chi tiền cho cậu như Min thiếu gia nên cậu mới vậy đúng không.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện