Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 43: Ám chiến (1)
- Vậy mi là chủ tướng, phải không?- Lý Vĩnh Khuê nhìn Yan Athem ở trước mặt, khẽ nheo mắt, miệng hơi nhếch lên.
- Muốn chém muốn giết cứ việc ra tay, ta không có xin tha gì đâu!- Yan Athem gằn giọng.
- Ta thì cũng không muốn chiêu hàng, mà là muốn bức hàng.
Cứ trói chặt hắn lại, trông coi cho cẩn thận.- Lý Vĩnh Khuê ra lệnh, hắn biết Yan Athem là kẻ rắn rỏi, nhưng y thua trận không chịu tự vẫn, tức là còn sợ chết.
Có thể khai thác hắn một phen.
Lý Vĩnh Khuê mấy hôm sau không trả hỏi Yan Athem, nhưng tra hỏi thuộc hạ Athem gắt gao, cuối cùng cũng biết được chuyện Yan Athem lập quân lệnh trạng.
Ly Vĩnh Khuê cười gằn, đã có phương án đối phó.
Y cho gọi Yan Athem tới, nói rằng mình đã biết vụ lập quân lệnh trạng.
- Hiện tại mi có 2 lựa chọn, theo ta, hoặc là ép ta phải ra tay.
- Nếu đã biết ta lập quân lệnh trạng, thì còn gì phải hỏi ta.
- Để cho ngươi biết rằng, nếu muốn tốt lành, thì ta khuyên ngươi nên đầu hàng luôn bây giờ, càng để lâu, càng xuống giá đó.
- Có chiêu gì thì giở ra đi, ông đây mà xin mày thì không đáng mặt làm tướng.
- Được, đợi xem ông bạn còn to mồm được bao lâu đây!
Lý Vĩnh Khuê cười một cách âm hiểm, rồi cho người mang lên một người.
Đó là một tên tù binh, hắn là thân vệ của Yan Athem, cũng là họ hàng của y.
Giờ tên này được ăn mặc bộ đồ mà Yan Athem mặc khi xung trận, sau khi y bị bắt thì bị lột hết áo giáp.
- Thấy thế nào?
- Muốn làm nhục ta ư? Quá phí thời gian.
- Không không, mi có thấy tên này có nét hao hao mi không?
Yan Athem còn chưa hiểu, Lý Vĩnh Khuê đã thao thao bất tuyệt về kế hoạch của lão.
Rất đơn giản thôi, lão sẽ nhốt Yan Athem thật kỹ, và mang tay này về, rêu rao khắp nơi rằng Yan Athem đã bị bắt, và để giữ mạng, đã đầu hàng.
Yan Athem và Lý Vĩnh Khuê có cuộc trao đổi quan trọng trên đường về, hai bên rất quý mến nhau, và Lý Vĩnh Khuê mời Yan Athem cùng mình xây dựng thủy quân tốt hơn.
- Vốn là họ hàng, vóc dáng tương đương, lại chỉ nhìn được từ xa, đảm bảo những gián điệp sẽ không phân biệt được sự khác nhau.
Rồi tin tức được báo về, và ngươi nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?- Lý Vĩnh Khuê nhìn Yan Athem, mép nhếch lên
- Đồ khốn, mi không được làm thế!- Yan Athem vô cùng sợ hãi, vì làm thế, cả nhà y sẽ chết mất.
Y chết thì cũng thôi, tướng bại trận, nhưng cả nhà mà chết thì..
- Hoặc có một biện pháp khác, mi sẽ khai những gì mi biết, hỗ trợ ta những thứ ta yêu cầu, và ta sẽ...!ừm,- Lý Vĩnh Khuê đột ngột rút đao chém bay đầu kẻ thế thân, rồi lệnh cho cấp dưới ướp vôi thủ cấp này.
Yan Athem thấy vậy, liền hiểu ý của Khuê chính là giúp Yan Athem làm giả cái chết, thủ cấp bị ướp vôi, biến dạng khá nhiều, tự nhiên hơi khó nhận ra, chỉ cần Lý Vĩnh Khuê công khai xác nhận đó là Yan Athem, thì y vừa không phải chết, người nhà cũng không sao.
Yan Athem xin suy nghĩ thêm, nhưng thực tế, y coi như đã đầu hàng rồi.
Rất nhanh, Yan Athem chính thức đầu hàng.
Lý Vĩnh Khuê hỏi ngay lập tức những gì Yan Athem biết, để nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị.
Yan Athem khai hết những gì bản thân biết được.
Trước tiên là về thân phận của những kẻ dùng hỏa khí, Yan Athem chỉ biết bọn này là một lũ cướp biển hoành hành ở vùng biển phía tây, do có hỏa khí nên quân Chiêm chiêu mộ.
Thứ nữa là đám này chỉ đánh vì tiền, có tiền là chúng chịu giúp.
Yan Athem chuyến phục thù này dùng tiền riêng, số lượng quá ít, thành ra chả đáng là bao, không mời được chúng qua giúp, chỉ có thể nhờ chúng giúp làm máy bắn đá.
Nếu có hỏa khí từ trên đảo bắn ra, lần này đội thuyền cá coi như đi đứt.
- Vậy quân đánh thuê dùng hỏa khí số lượng ra sao?
- Chúng nó có tầm 30 thuyền.
- 30 thuyền, tại sao chỉ có lèo tèo vài thuyền đi cùng mi lần trước?
- Chúng tôi đang huấn luyện cách phối hợp giữa lính đánh thuê dùng hỏa khí và các thuyền chiến của quân đội ta.
Vì thế nên chỉ có số ít thuyền lính đánh thuê đi cùng khi đó.
- Mà tại sao các người lại lượn lờ bên ngoài biển xa vậy.
- Đó là để chuẩn bị việc đổ bộ.
Những tên lính đánh thuê có thể xác định phương hướng trên biển rất tốt, chúng có thể giữa biển cả mênh mông xác định vị trí sẽ đi vào trong bờ.
Chúng ta dự định thay vì đi thuyền gần biển, thì đi thật xa ra khơi rồi đâm thẳng vào biển, đánh một đòn bất ngờ.
- Thật thế ư?- Lý Vĩnh Khuê nheo mày, nếu địch có thể làm thế, thì việc phòng thủ bờ biển là cực kỳ gian nan.
Kẻ địch có thể nghi binh ở mặt nam, rồi đưa thuyền bất ngờ tiến lên chiếm một khu vực yếu kém, đổ bộ quân lên đó, đánh phá lung tung, ép quân Hoài Nhân phải chia mỏng ra để phòng thủ, nếu không sẽ bị phá hủy cơ sở vật chất.
Nếu như quân Hoài Nhân cho thuyền lên cứu viện, địch vẫn có thể tiến ra biển khơi lẩn trốn, không ngại gì.
Cũng may, giờ biết trước được sách lược này, có thể tính kế một phen, chứ không tới lúc chúng xuất chiêu là toi đặc.
Lý Vĩnh Khuê cũng cố khai thác thêm nữa, nhưng Yan Athem không beiét gì thêm, y cũng chỉ là một tiểu tướng, chỉ huy tầm 10 thuyền chiến cỡ vừa mà thôi, thông tin nội bộ sâu hơn y cũng có chút bế tắc.
Lý Vĩnh Khuê hỏi thêm về gián điệp, xem có cách nào phát hiện gián