Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 56: Thủy chiến (1)
Hoàng Anh Tài quay về báovới Trần Huyện tình hình mới nhất: Liên quân Chiêm- Pơtao Anui- Pơtao Angin hiện tại đã rút về cố thủ cứ điểm phòng ngự giữa Pơtao Anui và đất Trần Thanh Toàn khống chế.
quân của Hoàng Anh Minh đánh vào đất Pơtao Anui, tìm lập vị vua cũ Siu Bam, hiện đang khuấy đảo Pơtao Anui, người Pơtao Anui kẻ ủng hộ Siu Bam, kẻ muốn theo quân Chiêm, kẻ trung lập, nên phần nào đso họ đã cắt được tiếp tế của địch.
Tuy vậy, địch còn mạnh, đang tận dụng địa hình để chống cự.
Chưa kể, khả năng quân Chiêm sẽ đưa thêm tiếp viện.
- Có thể đánh dứt điểm không?- Trần Huyện liếm môi, hắn đang có chút tham công, nếu quân của Trần Thanh Toàn có thể vây được địch, Huyện lên lúc này chính là cọng rơm đè chết con ngựa.
- Tôi thì không dám nói giỏi hơn tướng quân, nhưng tôi cho rằng tướng quân nên giữ chắc vị trí này, củng cố thêm.
Nhờ quá trình trực tiếp tham chiến, tôi thấy quân Chiêm không yếu, nếu chúng tăng viện nữa, quân của Trần Thanh Toàn sẽ gặp khó.
- Sẽ bị đánh bại ư?
- Lưỡng bại câu thương.
Hiện tại thì Anh Minh, ông anh cả của tôi đã liên lạc với ông anh trai thứ hai của tôi, Hoàng Anh Kiệt để lên giúp chế tạo các vũ khí công thành phá lũy.
Hi vọng có thể xử được đối phương trước khi viện quân chúng kéo sang.
- Nếu vậy thì tốt.
Mà khoan, Tài này, không biết ông anh trai của chú có thể qua đây chút không?
- Thế ông anh có việc gì thì cứ nói ra!
- Anh muốn nhờ cậu ta chế một ít vũ khí và công cụ xây dựng cho xây phòng tuyến.
- Chà, đáng lý ông anh nên nói từ sớm hơn, thế thì thằng này nhờ ổng đi biển qua.
Giờ chắc ông ấy đi qua Nam Bàn rồi.
Sở dĩ phải diễn trò, vì Kiệt cũng biến mất đã lâu, chưa kể làm thế này có thể hợp thức hóa việc Kiệt có mặt trên vùng rừng núi Hoài Nhân.
Sắp tới chiến sự sẽ căng thẳng, và Kiệt cần ra mặt nhiều hơn, Trần Huyện ở ngay đây, hắn hiện giờ đã xây xong công sự, sẽ cho người dò xét, phát hiện ra Kiệt xuất hiện, có thể báo về.
Cho nên để Kiệt xuất hiện sớm một chút, khiến mọi người quen rồi, không quan tâm tới nữa.
Trần Huyện sở dĩ muốn xây dựng căn cứ thêm chắc chắn là bởi y đã nhận được nhiều tin tức từ phía đông Hoài Nhân, chiến sự diễn ra càng ngày càng ác liệt, người nhà y len lén trốn lên gặp Huyện để nương náu, tránh sự bất tường.
Ở phía đông Hoài Nhân, nhất là trên mặt biển, chiến sự diễn ra càng ngày càng ác liệt.
Có vẻ như quân Chiêm đã hội binh xong, thuê được rất nhiều lính đánh thuê, lượng thuyền chiến mà quân Chiêm huy động có thể lên tới 200 chiếc, trong đó 50 chiếc lớn có thể vượt biển, 150 chiếc là thuyền Chiêm, chỉ có thể tấn công men bờ biển.
Quân Chiêm dùng các thuyền nhỏ tấn công vào cảng Thị Lị Bị Nại.
Cảng Thị Lị Bị Nại có ưu thế là giống cái bình, bụng to cổ hẹp.
Đại thế này giúp nó không bị bão gió tác động quá nhiều, tàu thuyền vào neo đậu cực an toàn.
Thứ hai, khi địch muốn tấn công vào, đi vào khu cổ lọ này sẽ không thể dàn hàng mà đi, số thuyền đi vào phải tuần tự từng hàng vài chiếc một.
Nếu muốn chặn cũng dễ.
Tuy nhiên, ở hướng ngược lại, nếu địch bịt cái cổ lọ lại, thủy quân muốn từ trong đánh ra cũng tuyệt không dễ dàng.
Quân Chiêm trước đây từng tổ chức đánh đêm hòng phá hủy thuyền của Hoài Nhân nhưng bất thành, giờ quân Hoài Nhân càng phòng bị ghê gớm, phương án đó coi như bỏ.
Với sự đồng lòng từ 5 tiểu quốc, quân Chiêm đông vượt trội, chúng liền dùng phương thức ngu xuẩn nhất nhưng cũng hiệu quả nhất, tổng lực tấn công.
Quân Chiêm để tất cả thuyền đánh thẳng vào cảng Thị Lị Bị Nại.
Nhìn đội thuyền đông nghịt của địch, không ai không sợ hãi.
Các trạm gác đốt lửa báo hiệu ngay khi đoàn thuyền từ Chiêm Thành lướt qua, rồi có ngựa trạm phi nước đại báo tin.
- Kẻ địch huy động một lượng lớn thuyền chiến, khí thế rất hung hăng, e rằng lần này chúng quyết tâm một trận đánh bại chúng ta.
Hai vị là tướng lĩnh thủy quân, có đề nghị gì không?
- Tôi cho rằng phải đem thủy quân ra mà đánh trực diện với chúng thôi!- Lý Vĩnh Khuê nói ngay
- Thủy quân địch đông áp đảo, xuất chiến e không thể chiến thắng.
Tôi cho rằng nên cố thủ trong cảng Thị Lị Bị Nại, chờ địch tiến vào, ta lợi dụng việc cửa cảng hẹp để địch tiến vào từng phần, ta diệt từng phần.- Ebisu phản bác
- Kẻ địch không ngu vậy đâu.
- Thì tôi đâu có định chờ địch tiến vào.
Ta có thể nhử địch vào.
Ta sẽ đón đánh địch, nhưng giả thua để địch đuổi theo, khi chúng vừa đuổi qua miệng đầm một chút là tung quân ra đánh diệt.
Ebisu tất nhiên không phải một thằng ngu muốn địch tự lao đầu vào bẫy, cũng biết là phải dùng kế dụ chúng vào.
Theo Ebisu, quân của họ sẽ đưa quân ra chặn đánh địch như ý kiến của Lý Vĩnh Khuê, nhưng vừa đánh vừa lui, nhử địch đuổi theo.
- Muốn địch mắc bẫy, không được để chúng nghi ngờ.
Quân ta cũng phải chiến đấu thật một chút, sau đó khi đánh đã căng, mới giả thua, chấp nhận chịu một chút tổn thất, như thế, địch mới hăng máu và truy đuổi, chứ nếu thua quá nhanh, tất chúng nghi ngờ.
Đừng quên lần trước tôi bắt giết được tay tướng địch, không đánh ngang tay được với địch thì khá đáng ngạc nhiên.
Giả thua dụ địch đuổi theo rồi đánh bật lại là một thao tác cực kỳ khó khăn trên chiến trường.
Giả phải như thật, để địch không nghi, nhưng cũng phải khiến binh sĩ biết rằng đó là giả.
Tinh thần chiến đấu hay quân tâm xưa nay dễ tán mà khó tụ, một khi quay người bỏ chạy, binh sĩ ai cũng sẽ hoảng loạn, cảm thấy sợ hãi, việc điều khiển họ khi này khó khăn hơn tiến lên rất nhiều.
Đã thế phải điều