Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 57: Thủy chiến (2)
Các thuyền chiến của Chiêm Thành và Hoài Nhân lướt qua nhau ở khoảng cách chỉ vài thước, thủy thủ và binh sĩ trên thuyền thấy rõ mặt của nhua.
Lúc này, các bên đề tung ra các đòn tấn công mạnh nhất mình có: ném bom khói, ném quả cầu đá vào đội hình khiên để phá đội hình địch, bắn sàng nỗ, ném lao, bắn nỏ,...!Đội thuyền của thủy quân Hoài Nhân, nơi có các xạ thủ được bố trí ưu ái hơn, thường nằm ở ngoài, không bị kẹp 2 hướng, chỉ cần tập trung bắn hạ bớt các thuyền của quân Chiêm.
Khoảng cách gần thế này, thương vong tăng lên mức cực đại.
Nhưng họ không chỉ lướt qua một lần duy nhất, các thuyền lướt qua nhau xong, lại vòng một vòng cung, quay lại chiến trường.
Hai bên vòng một vòng ra xa bờ hơn, lại lần nữa lao vào nhau để tiếp tục làm lại những hành động vừa rồi.
Thương vong dần tăng, kèm theo đó là nỗi sợ hãi khi nhìn thấy đồng bạn bị thương, thấy cuộc chiến như không có hồi kết, và sự hoảng loạn lên đỉnh điểm, và các tân binh của Hoài Nhân, những ngư dân lần đầu được chứng kiến chiến tranh thực sự dần mất đi ý chí chiến đấu.
- Ra lệnh rút lui ngay, các thuyền đi đầu thẳng tiến về Thị Lị Bị Nại.
Cảm nhận được binh lính trên các thuyền không còn có thể chiến đấu thêm, Lý Vĩnh Khuê đợi đoàn thuyền ở vào thế đi về hướng đầm Thị Lị Bị Nại, lập tức phát lệnh rút lui.
Các thuyền trưởng thấy tín hiệu, thầm thở phào.
Tuy bản thân họ không phải tham gia chiến đấu, nhưng nghe tiếng la hét của những binh sĩ trên thuyền, cũng không nhẫn tâm.
Khi tập luyện, cả thuyền trưởng cũng cùng binh sĩ rèn luyện, để mọi người trên thuyền đều cùng biết chiến đấu.
Cùng luyện tập, cũng coi như chiến hữu, thấy chiến hữu bị thương, trong lòng cũng khổ sở.
- Thuyền của địch bắt đầu rút lui rồi!- Một viên chỉ huy Chiêm Thành ở một thuyền đi gần cuối nhìn thấy thuyền Hoài Nhân bắt đầu đi thẳng, không vòng lại, lập tức đoán ra, lệnh cho người lên phát tín hiệu báo cho chủ tướng biết.
Thủy quân Chiêm trong trận này do tướng Civanadana, hoàng tử của tiểu quốc Avajajay.
Y là người từng nhiều lần chỉ huy thủy quân Chiêm đánh với cướp biển từ Chân Lạp và các khu đảo phía nam, các Hồi Quốc mới thành lập, thu được đại thắng, nên được giao trọng trách chỉ huy.
Civanadana được tin, cho thuyền vòng lại đuổi theo ngay.
bình thường thuyền vòng lại, vì hai bên lao vào chiến đấu, để tránh va chạm và lập đội hình để tăng hiệu quả chiến đấu, phải hãm bớt tốc độ để điều chỉnh, giờ địch chạy, nên cứ việc tăng hết tốc độ mà đuổi theo.
Các thuyền của thủy quân Hoài Nhân thấy đối phương bắt đầu đuổi kịp, từ từ giảm tốc độ.
Các thuyền này sẽ làm nhiệm vụ chặn đánh để giảm tốc độ của những kẻ truy đuổi.
Sau khi chặn đánh đủ lâu, các thuyền thủy quân cũng sẽ tự động rút lui, nguyên nhân là bởi thuyền của thủy quân cơ động hơn thuyền đánh cá được huy động gấp.
Hỏa khí trên thuyền được tập trung lại, bắn tới tấp.
Dù đạn rất tản mát, nhưng do mật độ dày đặc, sát thương cao, các thuyền chiến Chiêm Thành bị áp sát tấn công không thể tùy ý truy kích.
Civanadana thấy kẻ địch cố ý trì hoãn, quả đoán lệnh các thuyền đang bị tấn công thả chậm tốc độ một chút.
Trong khi đó, các thuyền ở sau cố gắng tăng tốc, lách qua thuyền bị tấn công, tiến lên tạo thế gọng kìm.
Thấy càng lúc càng đông thuyền chiến Chiêm Thành kéo tới, lại đang tạo thế bao vây mình, thủy quân Hoài Nhân không dám cản nữa, sợ bị vây lại rồi sẽ bị vây công tới chết.
Dù hỏa khí lợi hại thật, nhưng đối phương đông hơn, mà ở khoảng cách đủ gần thì lao, tên hay hỏa khí sát thương chả kém nhau mấy.
Thủy quân Chiêm thấy thủy quân Hoài Nhân tạm rút, không bỏ qua, cử người bám sát theo, không cho thủy quân Hoài Nhân cơ hội tiếp tục quấy rối, cho dù phải hai thuyền kẹp một thuyền, cũng còn tới 60 thuyền, vẫn hơn số thuyền cá Hoài Nhân đang tháo chạy ( quân Hoài Nhân 70 thuyền, 20 thuyền thủy quân, 50 thuyền cá, quân Chiêm 100 thuyền, cứ 2 thuyền kẹp một thuyền thủy quân Hoài Nhân thì mới mất 40 chiếc, còn lại 60 chiếc).
Tốc độ truy kích của quân Chiêm vượt xa dự kiến của Lý Vĩnh Khuê, đối phương mới đó mà sắp sửa đuổi kịp rồi.
Vấn đề lúc này chính là, cửa vào đầm Thị Lị Bị Nại là hình cổ chai.
Một bên là bãi bồi, một bên là một sườn dãy núi nhỏ, thoai thoải.
Mặt nước nơi này hẹp lại chỉ còn gần 800 thước.
bình thường 2 tới 3 thuyền cùng đi qua cũng được, nhưng đó là với tốc độ chậm, điều chỉnh từ từ.
Còn hiện tại, các thuyền đang chạy giặc, đi gấp như vậy tất có chuyện.
Mà một khi có chuyện như là một thueyèn bị vỡ, thì sẽ chặn đường vào đầm Thị Lị Bị Nại của các thuyền khác.
Đầm Thị Lị Bị Nại nước sâu, miệng vào cũng sâu, nhưng khi thuyền bị đụng vỡ, nước tràn vào, thuyền không chìm ngay mà từ từ chìm xuống, khi đó nó biến thành một chướng ngại vật vậy.
Thuyền khác cố tình va vào thì có thể bị vỡ tương tự, còn lách thì rất khó.
- Lệnh cho các thuyền hàng cuối xoay ra chiến với địch, các thuyền đi đầu khẩn cấp vào trong đầm dàn trận.- Lý Vĩnh Khuê ra lệnh
- Địch cử thuyền chặn đánh quân ta.
- Chúng muốn vào trong đầm lập trận đây mà.- Civanadana khẽ cười khẩy, hắn đã nhìn ra, địch là muố để quay tiến vào trong đầm.
Nếu chúng vào được trong đó, quân Chiêm không thể tiến vào trong, cửa vào đầm Thị Lị Bị Nại rất hẹp, chỉ 2 thuyền vào được một lần, và như thế sẽ bị đánh bại.
Nhưng nếu không tiến vào, thì cũng chỉ có thể rút về.
Đây là đất Hoài Nhân, quân Chiêm không có chỗ hạ neo để nghỉ ngơi, bộ binh sẽ ra quấy rồi, thủy quân thì thoải mái xuất nhập đầm.
Địch có cảng đề tùy ý ra vào tác chiến, bản thân quân Chiêm phải đi đường xa tới, thể lực bị ảnh hưởng ít nhiều, như vậy đánh lâu dài không lợi.
Civanadana nheo mắt nhìn quân Hoài Nhân đang vào đầm, nhẩm tính thời gian, rồi hạ lệnh tâp trung tiêu diệt đội thuyền chặn hậu.
60 thuyền của Chiêm Thành tiến dần lên, 30 chiếc tiến tới bay vây 7 chiếc thuyền chặn hậu, cứ 4 chiếc một cái, cá biệt có chiếc còn bị 6 thuyền Chiêm Thành tấn