Cả buổi chiều ngày hôm ấy, bọn họ đi dạo khắp trấn Tây Hải này lần cuối cùng.
Thị trấn này luôn đông vui nhộn nhịp, người ở đây lại vô cùng thân thiện đáng quý, ba người bọn họ vốn cũng không nỡ rời khỏi đây.
Trời tối, cũng đến lúc cả ba cùng nhau đến Tam Gia quán thưởng thức bữa ăn cuối cùng ở đây.
Vừ đến trước cửa quán, vẫn là bầu không khí ấy, người ra vào đều rất đông cảm giác không khác gì như lần đầu tiên đến.
Cả ba bước vào quán, chọn đại một bàn trống rồi ngồi đó.
Vừa ngồi xuống, Bạch Ngân Hoa ra ám hiệu như Khải Ngôn lần trước kêu một tiểu nhị đến.
"Chào khách quan, mọi người muốn gọi gì ạ?"
Bạch Ngân Hoa nhanh chóng đáp "Ở đây những món gì ngon nhất đem ra đây là được!"
"Vâng, còn cần gì nữa không ạ?"
"À suýt thì quên mất, cho thêm một chum rượu nếu cần ta sẽ gọi thêm.
Được rồi đi đi"_Bạch Ngân Hoa nhìn người đối diện kia nói.
"Được! Khách quan chờ một chút"
Sau khi tiểu nhị vừa đi khỏi, nàng nhìn về phía hai người kia.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào nàng lại còn cười khó hiểu, nàng hơi hoang mang hỏi "Các huynh… không sao chứ?"
Nghe nàng hỏi xong cả hai đều giật mình, hơi chột dạ liên tục lắc đầu.
"Không sao, không sao!"_Lục Thừa Phong lắc đầu nói.
Bạch Ngân Hoa nghe xong liền gật đầu đáp "Không sao thì tốt.
Bây giờ ngồi đợi đồ ăn thôi!"
"Ngân Hoa, muội có biết tại sao quán rượu này lại được đặt tên là Tam Gia không?"_Trần Khải Ngôn nhìn nàng hỏi.
"Không biết!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi lắc đầu.
"Sư huynh, tại sao vậy?"_Lục Thừa Phong cũng hứng thú hỏi hắn.
Trần Khải Ngôn nhìn hai người họ trả lời "Ta nghe nói tại vì ở đây có ba người đàn ông khác họ cùng nhau đầu tư tiền bạc và công sức để tạo ra quán này nên gọi là Tam Gia."
Bạch Ngân Hoa thấy hơi thích thú liền hỏi hắn "Đầu tư thế nào?"
Trần Khải Phong mau chóng trả lời "Người thứ nhất họ Vương, người này nấu ăn rất giỏi, những món ăn ở đây tất cả đều được nấu từ tay ông ấy, sau này vì quá đông khách cho nên ông đã viết lại công thức nấu nướng của mình rồi dạy lại cho những tiểu đầu bếp ở đây."
Lục Thừa Phong hỏi tiếp "Vậy còn người thứ hai?"
"Người thứ hai họ Trình, người này lúc đầu vô tình mua được một mảnh đất lớn nhưng lại chẳng biết làm gì với nó, đã vậy ông ấy còn không làm ăn vừa hay gặp được người họ Vương kia, biết được ông ấy giỏi nấu nướng cho nên quyết tâm dùng mảnh đất này xây dựng nên Tam Gia quán."
"Vậy còn người còn lại thì sao?"_Bạch Ngân Hoa mở to mắt nhìn hắn.
Trần Khải Ngôn do dự một chút nhưng cũng kể nốt "Người còn lại họ Trần cũng chính là cha của ta."
Lục Thừa Phong hạ giọng hỏi "Huynh không sao đó chứ?"
Trần Khải Phong lắc đầu "Ta không sao!"
"Vậy cha của huynh có đóng góp gì?"_Bạch Ngân Hoa nhẹ nhàng hỏi.
Trần Khải Ngôn nói tiếp "Cha của ta ông ấy là góp sức lực của mình, tự tay xây dựng nên quán này đương nhiên lúc đó Tam Gia quán chỉ là một quán nhỏ bình thường, ông ấy cùng với Trình bá bá đã tự mình tiếp những vị khách đầu tiên của quán.
Không ngờ sau 2 năm,