"Chúng ta sẽ liều mạng mà đánh bại nó!"
Nghe nàng nói xong, Lục Thừa Phong liền lo lắng nói "Không được! Như vậy quá nguy hiểm rồi!"
"Ta không sợ, huynh sợ cái gì chứ? Đừng để một nam tử hán như huynh bị một cô nương như ta khinh thường đó nha."_Bạch Ngân Hoa nói xong cười lớn mỉa mai y.
Lục Thừa Phong thẹn quá hóa giận mà kêu lên "Muội được lắm! Ngày mai muội sống hay chết ta đều mặc kệ.
Lúc đó đừng có khóc lóc ỉ ôi kêu Phong ca ca này cứu đó."
"Ta tự biết, không cần huynh quản!"_Bạch Ngân Hoa nhấn mạnh từng chữ nói với y rồi "Hức!" một tiếng sau đó nhanh chóng quay mặt bỏ đi.
Thấy nàng đi nhanh như vậy Trần Khải Ngôn sợ nàng đi nhầm phòng đành nói với theo "Phòng muội là phòng thứ mười ba đó!"
...----------------...
Sáng hôm sau, như lời dặn của Lục Thừa Phong thì người phụ nữ họ Trương kia lấy một bộ y phục múa nước lộng lẫy i hệt mấy bộ đồ của binh đoàn múa nước hôm qua.
Bạch Ngân Hoa theo kế hoạch trà trộn vào đám trẻ sắp bị hiến tế đó.
Nàng chỉ mới mười bảy tuổi, thân hình lại còn nhỏ nhắn nên cũng khá dễ hòa nhập với nhưng đứa trẻ khác.
Mới đầu vào còn hơi khó khăn một chút, từng bước di chuyển đó đối với nàng đều quá khổ sở.
Nàng lướt đi trong nước một chút thì đã ngã xuống, bởi đôi giày nàng mang là một kiểu giày hoàn toàn khác so với kiểu giày bình thường.
Nhưng cuối cùng sau gần một canh giờ bị té lên té xuống thì nàng cũng quen dần.
Những động tác khó hơn đều không làm khó nàng, bởi dù sao nàng cũng là người học võ, chỗ cần dứt khoát thì không quá mãnh liệt, chỗ cần thướt tha thì lại rất uyển chuyển.
Dần dần bộ môn múa nước nghệ thuật này sau nửa ngày cũng trở thành bộ môn mà nàng yêu thích nhất cũng là bộ môn nàng "giỏi nhất".
Cũng trong nửa ngày đó, Lục Thừa Phong cùng với Trần Khải Ngôn vào rừng luyện kiếm, nhân cơ hội này huynh đệ bọn họ cũng muốn thử sức với những chiêu thức lợi hại hơn.
Cả hai vừa luyện kiếm xong thì bắt đầu bố trí trận pháp để mai phục con quái thú đó.
Kế hoạch có hơi thay đổi một chút.
Bởi Trần Khải Ngôn vốn kĩ tính, đối với hắn, mọi thứ hắn làm phải luôn hoàn hảo nhất, hoàn thiện nhất cho nên lần này cũng thế.
Hắn suy nghĩ cả đêm vẫn cảm thấy có lẽ lưới bắt yêu chưa hề hấn gì với con xà yêu đó, cho nên nếu bày ra trận pháp này thì ít nhiều cũng khiến nó suy yếu đi ba phần công lực.
...----------------...
Trời tối, Lễ tế cô nhi kia cũng bắt đầu.
Ngoài đường lúc này nhìn đâu cũng thấy người.
Tất cả người dân từ già trẻ đến lớn bé đều có mặt và cùng đổ về một hướng, bọn họ vây quanh hồ nước lớn như ngày đầu mới đến.
Không khí náo nhiệt như Tết, trên mặt ai nấy đều xem nó như một lễ hội truyền thống.
Nhưng "cái" này cũng đáng gọi là lễ hội ư?
Sau khi tất cả cư dân bá tánh đều có mặt đông đủ thì buổi biểu diễn cũng bắt đầu.
Bạch Ngân Hoa cùng với đám trẻ kia bắt đầu buổi biểu diễn.
Lục Thừa Phong cùng với Trần Khải Ngôn ẩn nấu trong biển người mai phục sẵn chờ thời cơ đến rồi bắt đầu hành động.
Trên hồ nước, Bạch Ngân Hoa cùng chín đứa trẻ