Chúc mừng năm mới
Thủy Tiên ca thêm một bài chiều ý fan, nàng chọn bài sôi nổi hơn, diva khiêu vũ uyển chuyển như tiên nữ giáng trần, khán giả phát cuồng hò hét cổ vũ, hát theo nàng tiên. Gia đình JK nhiệt tình hưởng ứng từ đầu đến cuối, toàn trường đứng lên nổ pháo tay rầm rầm tán thưởng màn trình diễn đỉnh cao. Vui nhất là girl bands, nhún nhảy theo giai điệu, fan trung thành muốn múa hát cùng thần tượng, nữ quản lý lắc đầu ra hiệu chớ dại dột, kẻ vô tư nhớ ra mình không còn là fan hâm nộ nữa, thân phận Idol ngăn cản ý định trẻ con, dẫu không cố ý, các nàng chen ngang giữa chừng thành cái cớ đàm tiếu, đám kền kền sẽ mở đại tiệc với vô số ngôn từ bốc mùi:
“Công chúa giật spotlight của nàng tiên!”
“Công chúa nhí nhảnh phụ họa nàng tiên - vô tình hay có chủ đích?”
Nếu trái lời quản lý, viễn cảnh chắc chắn thành thật, girl bands trầm buồn nhớ thời tim đập rộn ràng song ca cùng thần tượng, nay đành ngưỡng vọng từ xa mà chẳng dám sống thật nữa. Nàng tiên kết thúc ca múa, cúi chào khán giả, bước xuống đại sảnh nhường sân khấu cho đàn em. Bức xúc vì không thể làm theo ý mình, công chúa vẫn phải tươi cười nghe MC giới thiệu:
- Cảm ơn diva mang đến mọi cung bậc cảm xúc cho chúng ta! Vâng, thưa quý vị và các bạn, nếu Thủy Tiên là thần tượng của thần tượng, Crystal Princess là Idol giới trẻ hiện nay. Tiếng hát của Thủy Tiên sâu lắng đi vào lòng người, giai điệu của Crystal Princess trẻ trung trong sáng. Trầm lặng để náo nhiệt, ưu tư rồi yêu đời là lời chúc ý nghĩa nhất cho gia đình quốc dân, và là quà tặng âm nhạc cho tất cả chúng ta. Vâng, chào mừng Crystal Princess girl bands ngự trị bảng xếp hạng nhạc trẻ với ca khúc:
Như bóng bám hình!
Khán giả vỗ tay hoan nghênh girl bands bước lên sân khấu. Thiếu nữ xì teen cười tít mắt vẫy chào Idol, thanh niên phấn khích gọi tên thần tượng, hò hú động viên nhưng tăm tia vùng đất cấm sau lớp váy áo gợi cảm. Thân thể xinh tươi mơn mởn còn bị lũ đáng tuổi ông cha soi ngấu soi nghiến từng cm, đám trâu già khoái gặm cỏ non đếch dám liếm mép, lưỡi sục sạo bơi loạn trong miệng ngập nước dãi, đàn dê cụ nuốt ực xuống họng khát cháy nhục dục, cặp mắt đục ngầu dục vọng dán dính vào nơi dụ dỗ đàn ông phạm tội. Lấp loáng dưới giàn đèn ngũ sắc quay cuồng chớp nháy, vô số cái nhìn lạc vào chốn huyền bí mê hoặc lú loạn. “Khán giả” không còn thấy girl bands nữa, đầu óc chứa toàn xác thịt đàn bà hiện cảnh sáu tiên nữ khỏa thân khiêu gợi. Đám biến thái bức xúc hạ thể, một số sợ đếch kìm nén nổi hỏa dục sẽ thất thố, lần lượt bỏ ra ngoài hít thở khí trời hoặc chui vô nhà vệ sinh, cuồng loạn tự xử, tưởng tượng làm tình với gái non tơ đáng tuổi con cháu mình.
Girl bands vẫn say mê trình diễn, cuồng nhiệt xõa tung tóc mây, lắc tay, dậm chân theo điệu nhảy hip hop trổ tài hát rap:
Anh là hình, em là bóng
Bóng là cái đuôi của hình
Em là cái đuôi của anh
Anh đi đâu, em theo đó
Vì em thích anh
Bám riết không buông
Như bóng bám hình
Như hình với bóng
Mãi không rời xa
Vì em yêu anh
Em là bóng, anh là hình
Bóng bị ma cô
Lăm le xâm hại
Hình nguyện vì bóng
Xả thân bảo vệ
Cho bóng bình an
Bóng cảm động hình
Hình bóng ái ân
Tình yêu thăng hoa
Men say nồng nàn
Cả đời khó quên
Điệu nhảy nhí nhánh đáng yêu kích phát hưng phấn cho khán giả, lớp trẻ vỗ tay rầm rầm đại sảnh, đàn dê cụ chỉ khoái ngắm gái, đếch thích xem những đôi chân lả lướt thả dáng thiên thần, chẳng ưa bài ca tình yêu bọ xít, cả lũ vẫn hùa vào đám đông chiêm ngưỡng girl bands chuyển nhịp điệu, không còn náo động sân khấu và giật tung đại sảnh nữa, tiếng nhạc bốc lửa sôi động trầm lắng theo lời ca buồn man mác:
Số phận trớ trêu
Sắp đặt an bài
Chuyện tình như mơ
Hình là anh hùng
Cứu người lâm nạn
Sống chết bên nhau
Ân - nghĩa sinh tình
Cả đời khó quên
Chân tình chân ái
Chia ngả trái tim
Một bên là tình
Một bên là ái
Ngang trái éo le
Than trách Ông Tơ
Se nhầm nhân duyên
Oán thán Bà Nguyệt
Buộc rối tơ hồng
Ông Bà lẩm cẩm
Cố ý - vô tình
Đẩy vào mê cung
Không có lối thoát
Bóng tối bủa vây
Chia cắt bóng hình
Cuộc tình tan vỡ
Mỗi người một nơi
Đau khổ dằn vặt
Nghẹn đắng lệ cay
Khóc ra máu mắt
Choàng tỉnh cơn mê
Ngơ ngác ngỡ ngàng
Trở về hiện thực
Chẳng thấy bóng hình
Chỉ có mình ta
Cô đơn lẻ bóng
Tự giễu bản thân
Bấy lâu ao ước
Một chuyện tình đẹp
Khát khao cháy bỏng
Không thành hiện thực
Ta đành mơ mộng
Nguyện cầu hạnh phúc
Suốt đời bên nhau
Số phận trêu đùa
Mơ thành ác mộng
Em là bóng, anh là hình
Hình phía trước, bóng phía sau
Bóng luôn theo hình
Hình không thấy bóng
Như mơ như mộng
Giấc mơ hoàn mỹ
Biến thành ác mộng
Em vẫn khao khát
Đêm mơ về anh
Mong anh thổ lộ
Tình yêu nồng nàn
Ước mơ bình dị
Chỉ là hão huyền
Dù hoàn cảnh nào
Mộng mơ mơ mộng
Đời thực tàn nhẫn
Em chưa thể nghe
Anh nói với em
Em là bóng còn anh là hình
Em là cái đuôi của anh
Như bóng bám hình
Như hình với bóng
Trọn đời bên em
JK luôn hướng về người thân, dõi theo từng động thái nhỏ nhất. Khúc hát dạo đầu, lão vui vẻ ngắm con cháu khẽ cười, nụ cười thích thú ca từ dễ thương vụt tắt trước “bóng và hình”, nhân vật trong bài hát lẩn quất tâm tưởng kẻ hữu tình. Ý lại loạn, tình lại mê theo ca từ nhẹ nhàng trữ tình gợi nhớ lời nói dịu dàng ấm áp của “ai đó”, từng câu từng lời văng vẳng vọng về quá khứ đắm say trong tội lỗi. Một lần nữa, các nàng cúi đầu tủi thẹn với ý loạn tình mê. Từ khi kẻ thù thành người một nhà, JK thấu hiểu nỗi đau quay quắt trái tim con cháu, kẻ làm cha không thể cảm nhận tâm sự người thân. Tâm sự thầm kín lờ mờ hiện ra như ma ám JK, bóng ma đó là tội nghiệt lớn nhất đời người. JK không muốn chấp nhận sự thật đang đập tan mặt nạ hoan hỷ, lão hàn gắn từng mảnh vỡ vụn bằng nụ cười trìu mến dành cho con cháu. Con ma chưa chịu buông tha, nó điên cuồng kéo xệch thần sắc bàng hoàng. JK muốn khống chế cảm xúc, một mình lão không đủ sức xử lý triệt để, quẫn bách ép lão phải triệu hồi “tri kỷ”. Lần này lão vẫn phải nghe “tri kỷ” mỉa mai:
“Ổ, chịu hạ mình nhờ bóng ma không có hình dạng này giúp rồi sao, cha ông gương mẫu?!”
JK im lặng và bất động để mặc “tri kỷ” tùy ý hành xử. Người bạn duy nhất cười nhạt:
“Chỉ có ma mới bắt nổi ma!”
“Tri kỷ” không cười cợt nữa, “lão” hướng ánh mắt dịu dàng về người thân yêu nhất, cảm xúc tồi tệ liền bị bắt nhốt vào lý trí sắt đá. Tri kỷ đắc chí cười với chính mình:
“Ngươi không làm cha ông gương mẫu được đâu! Đừng tự huyễn hoặc lừa dối bản thân nữa, sống thật với con người mình đi!”
JK đếch nghe lời nói nhảm, lão lạnh lùng đẩy bóng ma không có hình dạng vào bóng tối, tri kỷ chẳng giận còn khen JK quyết đoán.
“Ngươi lạnh lùng tàn nhẫn cả với chính mình thế này, ta đỡ mệt mỏi!”
JK gạt bỏ hết mọi thứ, lão trưng thần thái đồng cảm ca khúc thất tình, nhẹ nhàng vỗ tay thay lời khen ngợi girl bands. Crystal Princess cúi chào tất cả, lần lượt bước xuống sân khấu trong tiếng hoan hô vang dội. Toàn trường đồng loạt chúc mừng gia đình quốc dân, cả nhà JK ngập lụt dưới ngôn từ hoa mỹ thể hiện ngưỡng vọng. Cha con - ông cháu hòa nhã bắt tay từng người, cảm ơn tấm lòng “chân thành”. Đám kền kền đợi màn xã giao kết thúc, lũ lượt sà đến phỏng vấn, JK từ chối trả lời về Hanna và mấy câu hỏi ngoài lề khác:
- Xin lỗi, mỗi người đều có cuộc sống riêng tư, tôn trọng người khác là tôn trọng chính mình!
Kền kền bị giáo huấn bèn cười trừ và hỏi lảng sang thành tích học tập, thể thao của cháu gái JK, lão tự hào khoe hậu duệ tài ba với thế giới. Đánh trúng tâm lý thích hoành tráng, phóng viên bẻ lái sang chuyện tế nhị:
“Vì sao bà Hằng không đến dự lễ đoàn viên ạ? Phải chăng tình hình Hoàng Kim chuyển biến xấu, thưa ngài!”
Mẹ con Ngọc nghe nhắc người thân, tâm trạng lạnh ngắt dập tắt nụ cười, phẫn hận buổi lễ đáng nguyền rủa, mẹ cùng con vẫn phải nhẫn nhục đeo mặt nạ bình thản nghe JK giải thích:
- Bà ấy ở lại viện để chăm sóc Lưu Ly, trò chuyện cho con bé đỡ buồn!
JK video call đến viện, tín hiệu kết nối với màn hình treo trên sân khấu, kẻ đa sầu cùng đám nhân nghĩa đạo đức ca điệp khúc bất hủ: đồng cảm số phận đáng thương, xuýt xoa khen ngợi cháu gái JK - ai cũng xinh xắn dễ thương như công chúa. Như Ý trầm trồ khen hết lời:
- Ôi, thiên thần là có thật! Dễ thương vượt max rồi cưng ơi!
Lưu Ly rạng rỡ vẫy chào người thân. Thanh Hằng cười nhẹ đáp lời hỏi thăm từ bốn phương tám hướng. Thiên hạ coi nụ cười gượng là xót xa cháu gái, người bà đau thắt tâm can buộc phải vui để giữ vững tinh thần cho con cháu. Dưới cái nhìn dò xét từ Hero, Thanh Hằng đang ứng phó tình thế khó xử dồn bà vào bối rối. Bà nói chuyện bình thường cùng JK, lời lẽ tự nhiên, giọng lại nghèn ngẹn như bị uất ức chẹn siết. Người đàn bà hờ hững đối mặt JK, luôn nhìn trực diện nhưng thờ ơ lạnh nhạt. Thái độ kỳ lạ còn ẩn giấu căm ghét. Một sự khinh bỉ không hề nhẹ tưởng chẳng thể tồn tại trong lòng tình cũ. JK đếch mặn mà với người từng si mê, lão đơn thuần hỏi thăm cuộc sống thường ngày và tình trạng Hoàng Kim. Nhận câu trả lời Hoàng Kim chưa tỉnh, lão trấn an động viên vài câu liền quay sang vui đùa với Lưu Ly. Cô bé cười giòn giã bỗng xụ mặt trông mẹ và chị khóc đỏ đậm hốc mắt:
- Mẹ với chị lại khóc rồi, hôm nay là ngày vui, đừng khóc nữa nha! - Cô bé nhướng mày phát giác chuyện bất thường - Ơ, mẹ và chị lạnh hay sao mà run thế kia?
Khách mời cùng phóng viên báo chí đều chạnh lòng, người buông tiếng thở dài, người gạt lệ thương xót. Như Ý sụt sùi khóc cay đỏ mũi, ả để nước mắt rơi tự nhiên trên sắc mặt đau buồn. Hero vẫn quan sát diễn biến, kẻ hiếu kỳ âm thầm tìm lời giải đáp chuyện khó hiểu. Hắn bỏ qua JK và tình cũ của cha, chuyển sang đối tượng bị ngờ vực đầu tiên. Gã đa nghi chăm chú xem Anh Đào đặt tay lên vai Ngọc, khẽ khàng vỗ lưng chị em Lan. Em gái nuôi không nói lời nào, mẹ con chị gái gật đầu hồi đáp. Hero hé miệng cười cách cảm ơn ấy, gã nhấc cặp kính lên trông mẹ con nàng chuyện trò rôm rả cùng Lưu Ly. Em trai không thấy cảm xúc tồi tệ khống chế tâm tư người thân nữa. Gã khẽ nhếch môi nom phóng viên, truyền hình quay phim chụp ảnh từng chi tiết nhỏ nhất, mọi khung