Không lâu sau khi Vương Sóc rời khỏi Dũng Vương phủ, chiếu phong tước của Dũng Vương phủ được phê duyệt xuống, quả thật là Đồ Cẩn được phong tước.
Vương Sóc nhất cử nhất động đều không giấu diếm, vai trò của Vương Sóc trong đó không cần nói cũng biết.Chỉ cần dùng đầu gối nghĩ cũng biết, chắc chắn rất nhiều người trong Dũng Vương phủ hiện tại căm hận nàng.
Nếu là đồ trường hỉ, đồ trường hoan hai tập tước, các huynh đệ khác còn có thể ở lại Dũng Vương phủ thêm lâu hơn một chút, nhưng Đồ Cẩn thân phận thấp hơn lại được phong tước...!Chỉ nghe nói qua huynh đệ tụ họp, chưa từng nghe qua thúc thúc đi theo cháu trai sống qua ngày, chứ đừng nói là đồ trường hỉ cùng đồ trường hoan hai phòng vốn có cơ hội kế thừa tước vị.
Dũng Vương phủ hiện tại ngoại trừ đích tôn, ai mà không hận Vương Sóc chứ, thậm chí những người khác đối với Vương Sóc càng phẫn uất, đích tôn lại càng cảm kích Vương Sóc.Ý đồ phong tước thoáng cái, người nào có ý kiến cũng chỉ dám ở trong chăn cùng thê tử lẩm bẩm.
Vương Sóc sớm biết sẽ như thế, nên kể từ ngày đó cũng chưa từng đến Dũng Vương phủ.Hiện tại nàng một lòng giúp Phúc Tuệ công chúa lo liệu hôn sự của Vương Tử Đằng.Lưu gia trọng tình trọng nghĩa, Vương gia cũng sẽ không bạc đãi Lưu thị.
Vương Tử Đằng thành hôn đến Kim Lăng đón dâu, một đường quan thuyền hộ vệ hộ tống, hiển hách lẫy lừng, làm đủ chuyện mũi phô trương, trên cơ bản đủ khiến người người trong kinh bàn tán nửa năm.Bái đường, yến khách không ai vắng mặt, Vương gia đang được thời, tân khách đến chúc mừng như nhiều như bầu trời đầy sao, nhiều không kể xiết.
Rất nhiều phu nhân tiểu thư lần đầu tiên gặp Vương Sóc, đều nhịn không được hướng ánh mắt nhìn về phía nàng.
Chỉ thấy Vương Sóc dáng điệu dịu dàng nhàn nhã, cho dù có một vài tiểu thư thẳng thắn bắt chuyện, nàng cũng không tức giận, thật sự không giống người có thể đánh trống Văn Đăng, dũng cảm thách đấu thích khách.
Mặt nàng thoạt nhìn không phải là người ngoại tộc, các khuê tú tiểu thư nói chuyện cũng thả lỏng một chút.Vương Sóc không để ý, mọi người đều có lòng hiếu kỳ, hiện tại thanh danh khuê tú đều là dựa vào công dung ngôn hạnh, cầm kỳ thi họa mà ra, nào có kiểu đánh giết như nàng, nhìn không quen còn muốn châm chọc một câu không hổ là xuất thân cỏ dại ven đường đây.
Vương Sóc khác với người bình thường, nàng tự biết, cũng lấy đó làm tự hào.Trên đời này có người theo dòng nước chảy, tự cho mình là thanh cao, cũng có người chân thành nhiệt huyết, ví dụ như Lý Nhụy.Lý Nhụy hiện giờ đã lập gia đình, người ta gọi là Đào Lý thị.
Trong tiệc cưới tìm cơ hội trò chuyện rất nhiều cùng Vương Sóc, tỏ ý vô cùng tán thưởng hành vi của Vương Sóc, cũng hẹn nhau sau này tụ tập du ngoạn.Trong lời nói vô cùng thẳng thắn, Vương Sóc từ sau chuyện Thanh Hà quận chúa, cũng không dám thả lỏng chính mình, dùng giác quan thứ sáu mẫn cảm của nàng chuyên tâm nghiên cứu, cũng không tìm được một tia ẩn ý trong mắt Lý Nhụy, trong lòng nàng có chút hổ thẹn.
Lúc trước qua lại thân thiết với Lý Nhụy, bất quá là bởi vì phụ thân Lý Nhụy là thống lĩnh quân tiên phong, xem như là cấp trên của Vương Thủ Trung lúc ấy, vì muốn nịnh nọt mà kết giao, nhưng lại là một người chân thành.Vương Sóc cảm ơn Lý Nhụy, hẹn gặp lại ngày khác.Lưu thị vào cửa, Vương Sóc đối với Cố thị xưng hô cũng đổi thành đại tẩu, lúc nàng kính trà lại ngọt ngào gọi một tiếng nhị tẩu, Vương Sóc có thể thấy rõ Lưu thị đột nhiên thả lỏng xương bả vai xuống.Ta làm gì đáng sợ như vậy đâu chứ? Vương Sóc nghĩ thầm.Vương Sóc đối với sức uy hiếp của mình hiển nhiên không biết, đến khi Lưu thị và Vương Tử Đằng thân thiết quen thuộc, Lưu thị tựa vào trước ngực Vương Tử Đằng nói: "Mẫu thân cùng muội muội hiền lành như thế, Nhị gia lại đối xử tốt với ta như vậy, là phúc phận kiếp trước mà ta tu được.
"“Ai nói là kiếp trước, rõ ràng là kiếp này tu được, lúc trước nàng theo ta không buông, sau này, vợ chồng hai chúng ta cũng sẽ mãi như thế này." Vương Tử Đằng cười nói, hắn nhìn mẫu thân cùng muội muội chịu ủy khuất, thề sẽ không giống như Vương Thủ Trung, đến cơm nhà vợ còn ngại ăn.
"Chỉ là nghe lời này của nàng, giống như nương cùng muội muội dọa người lắm vậy.""Nhị gia cứ chọc ta." Lưu thị cười nói: "Mọi người đều nói mẹ chồng em chồng hay gây khó dễ, ta là bị lời nói vô căn cứ dọa sợ thôi.
Nay vào cửa mới biết được, mẫu thân tuy là công chúa, nhưng lại ôn hòa từ ái, đối xử với ta không khác gì mẫu thân của ta.
Muội muội càng là thông tình đạt lý, tâm địa thiện lương, kính trọng ta, không vì thân phận mà kiêu căng, hoàn toàn không phải thanh danh cứng rắn như bên ngoài nói, ta mới là thật gả vào nơi hạnh phúc nhất rồi.”“Đây là nơi hạnh phúc nhất rồi, vậy còn có phúc khí lớn hơn, nàng có muốn không?” Vương Tử Đằng cười hỏi."Lại có hỉ sự sao?" Lưu thị kinh ngạc vui mừng hỏi."Ta được điều vào cấm quân làm hộ quân giáo úy, chính lục phẩm...""Chúc mừng Nhị gia!""Hơn nữa, ta còn giúp nàng xin sắc mệnh." Vương Tử Đằng bổ sung đầy đủ."Sắc mệnh?" Lưu thị trong miệng lẩm bẩm nhớ kỹ, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Trưởng nữ đều có phong dụ triều đình, ngoại trừ nàng ta.
Sau khi Phúc Tuệ công chúa hồi kinh, Vương Tử Thắng liền được lập tước vị con trai của công chúa, Cố thị tất nhiên là có phong dụ, Phúc Tuệ công chúa cùng Vương Sóc càng không cần nhắc tới, tuy rằng biết năng lực trượng phu của mình không kém, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ làm cho nàng ta mũ phượng khăn quàng vai, không nghĩ tới ngày này đến sớm như vậy.Lưu thị vùi đầu vào trong ngực Vương Tử Đằng, khóc đến không thể kiềm chế, là nước mắt của sự hạnh phúc.Đương nhiên, những thứ này đều là chuyện sau đó, Vương Tử Đằng phu thê hòa thuận, Vương Sóc cũng thay huynh trưởng vui mừng.Chuyện vui của huynh trưởng ruột, Vương Sóc vui mừng, hỉ sự của biểu huynh Vương Sóc cũng vui mừng.Ngày hôm sau chính là ngày Đồ Cẩn lập tước ở yến tiệc, Đồ Cẩn trước đó, một mình mời Vương Sóc đến trang viên của hắn uống rượu."Nghe nói muội muội thích cảnh quan tự nhiên, ta liền an bài bàn tiệc ở thôn trang, muội muội có thích không?" Hôm nay không tiếp khách, chỉ có hai vị huynh muội Đồ Cẩn và Vương Sóc, Đồ Cẩn đã thành hôn, Vương Sóc không thể làm thiếp thất, bởi vậy cũng không kiêng dè.
Đương nhiên, kiêng dè đối với người khác như thế nào, chứ ở trên người Vương Sóc, thì thôi khỏi cần nói."Thích, đại biểu ca bố trí rất tốt." Vương Sóc cười đáp."Ta kính muội muội một chén, đa tạ muội muội vì ta tính toán." Đồ Cẩn bưng chén rượu lên trước, biểu đạt cảm kích.Vương Sóc chơi đùa chén rượu, không uống, cười nói: "Tước vị đại biểu ca cũng không phải do ta tính toán, ta không dám nhận công lao, huống