Một nam nhân cao to nhảy ra khỏi tiệm quần áo, tay cầm cây thương sắt lao vào Tô Kính:
- Các ngươi trả lại mạng của đại ca ta đây!
Tô Kính đón lấy túi da bỏ vào không gian Hoàng Đình Thần Ngọc, phất tay với thân binh bên cạnh.
Thân binh hai bên tiến lên che trước mặt Tô Kính, một người cầm chùy sắt đánh bay thương sắt của nam nhân. Một người dùng roi sắt quất lưng nam nhân đánh xỉu.
Tô Kính xoay người kêu Quan Vũ quan quân Binh Mã Ti lại:
- Ba người này không tham gia vào tình tiết vụ án, ta mang đi. Hoa sen sắt là pháp khí không tệ, ta không cần nó, ngươi mang về xem như tội chứng.
Quan Vũ sốt ruột nói:
- Thế tử không thể mang đi!
Tiểu tư bên cạnh Tô Kiến tiến lên đẩy Quan Vũ ra:
- Thế tử nhà ta nói được là được.
Hai bên lòng sáng như gương, chỉ làm bộ làm tịch.
Nếu Quan Vũ thật sự muốn bắt người thì bên Tô Kính không tiện cứng rắn cướp.
Hai luyện khí sĩ khác xông ra bị thân binh của Tô Kính đánh gục. Kinh nghiệm chiến đấu của họ đa phần là từ yêu ma, đám thân binh của Tô Kính được Tiêu Dao Hầu mang về từ chiến trường, lấy nhiều đánh ít càng dễ như chơi.
Bắt ba luyện khí sĩ rồi Tô Kính mới thương lượng với Tô Kiến:
- Nhị ca nói xem nên xếp những người này ở đâu?
Tô Kiến cười khổ nói:
- Đưa về Hầu phủ đi, nơi khác chỉ e chớp mắt bọn họ sẽ bị mang đi.
Tô Kính lắc đầu nói:
- Nhị ca quen thân với ai nhất trong phủ của đại lão gia?
- Tam đệ đừng tai họa đại lão gia. Chuyện này dù là phụ thân của chúng ta cũng không ngăn được, chờ xem chứng cứ sau cùng, nếu ba người này thật sự không làm gì thì còn hy vọng sống sót. Nhưng Lý gia Định châu chắc chắn sẽ tìm cách giết họ.
Tô Kính cười nói:
- Ta đang hy vọng bọn họ tìm mọi cách, nếu không thì không có cách đối phó.
Những binh sĩ Binh Mã Ti lùi đi xa, không muốn quan tâm chuyện xảy ra nơi này.
Tô Kiến hiểu ý Tô Kính, hắn không thật sự muốn cứu ba người này, hắn không hứa hẹn gì, chỉ đồng ý cố gắng hết sức. Nếu thả ba người đi rất dễ bị Lý gia Định châu trả thù, âm thầm xuống tay giết ba luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ không hề khó khăn.
Nhưng nếu ba người được Tô Kính bảo vệ, Lý gia chỉ đành la lối lăn lộn, hoặc giả bộ đáng thương. Nếu giả đáng thương sẽ bị người cười chê, la lối om sòm thì bệ hạ không thích.
Tô Kiến phát hiện so với tam đệ thì gã hơi non.
Sắp tây chinh, nếu Lý gia bị Tô Kính diệt khí thế thì khi chiêu mộ người sẽ chịu thiệt.
- Vậy đưa về trong phủ tạm giam đi.
Tô Kính kêu bốn thân binh tống ba luyện khí sĩ về phủ, hắn chưa từng nghĩ sẽ ưu đãi họ. Tô Kính vốn muốn thu phục những người này, nhưng tính cách của họ quá khác so với thế giới này, họ không bằng kẻ lén nhập cư như hắn.
Tô Mộ thở dài, luyện khí sĩ rất có hiệp khí đã tự sát, ý tưởng muốn nhìn thủ đoạn tam ca của nàng khó thực hiện được. Còn lại ba luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ không đủ cân nặng khiến Tô Kính động não tìm cách cứu.
Xét cho cùng Tô Mộ cũng là loại người bề trên, sẽ không thật sự lo cho tán tu. Nếu bốn tán tu đắc tội người đó không phải Lý gia Định châu thì Tô Mộ lười nhìn.
Đây là thế giới tàn nhẫn mà hiện thực, người bên dưới bị hy sinh thường không có ý nghĩa gì lớn. Tô Kính tối đa khiến hy sinh của những người này trở nên có ý nghĩa chút, ý nghĩa đó hoàn toàn nhằm vào Tô gia.
- Đi thôi.
Tô Kính hết hứng, hắn cũng muốn cứu người nhưng bị bất lực.
Hai tiểu tư dẫn ngựa đến,
mọi người lên ngựa. binh sĩ Binh Mã Ti nhìn theo nhóm Tô Kính rời đi, đều thở phào. May mắn Lý gia Định châu không có thế lực lớn trong Ngọc Kinh thành, còn chưa nhận được thông báo. Nếu người Lý gia ở đây, bọn họ có trách nhiệm, buộc phải khó xử thế tử Tiêu Dao Hầu.
Tô Kính ngồi trên ngựa, thần thức nhìn Hoàng Đình Thần Ngọc của mình. Trong túi da tán tu ném cho hắn có một quả trứng to.
Tô Kính nhìn quả trứng, cảm thấy hơi có lỗi với tán tu. Đây không phải trứng yêu thú bẩm sinh mà là yêu thú tuổi nhỏ bị luyện khí sĩ cường đại phong ấn trong đạo khí nào đó. Trứng vốn là đạo khí, dùng đạo khí phong ấn nhỏ thì giá trị còn cỡ nào.
Nếu sớm biết là thứ này thì hắn đã đồng ý cứu người, Tô Kính thầm nghĩ: Hy vọng sau khi ngươi binh giải chuyển sinh sẽ gặp lại ta.
Luyện khí binh sĩ giải, thần hồn có thể mang theo dấu ấn kiếp trước. Thế giới này không có đại phủ, chuyển sinh bớt khó khăn hơn.
Nếu hắn trong thấy người trên trán có dấu ấn hoa sen nhất định sẽ thu làm môn hạ, Tô Kính thầm cầu nguyện, sau đó không quan tâm chuyện này nữa.
Với người như Tô Kính thì Sở Lưu Bạch chỉ là khách qua đường trong đời, đến đi vội vàng, sẽ không để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức.
Cửa trước Bạch Mã Tự không mở, nơi này đã bị luyện khí sĩ hoàng gia chặn cứng, nguyên Bạch Mã Tự đầy nguyên khí nhưng không thể mang đến ích lợi gì cho Phật môn.
Cửa hông Bạch Mã Tự cao lớn nguy nga, đó là Đông Tần đế quốc dỡ bỏ bức tường xây lại. Có sáu cánh cửa mới, thả sạch vận số Phật môn trong phạm vi ngàn dặm.
Ngọc Kinh thành là quốc đô của đế quốc, cũng là nơi then chốt trấn áp khí vận Đông Tần đế quốc. Năm đó Phật môn rất có tiềm lực, bị Đạo Môn nhìn trúng chỗ này là bất hạnh cho Phật môn.
Phật Môn tự xưng là ba ngàn La Hán hầu như mất tích trong một đêm, không gây đả kích gì cho Đạo Môn. Từ đêm hôm đó đệ tử Phật môn rút ra Thần Châu, không dám tham gia tranh giành thiên hạ.
Ba huynh muội Tô Kính vào Bạch Mã Tự, cất ngựa, đi bộ tiến lên. Trong Bạch Mã Tự có mấy ngàn căn phòng, khác với cung điện miếu thờ trên Trái Đất, kiến trúc ở đây có nhiều cao tầng. Tức là trong Bạch Mã Tự tương đương với một thành phố cỡ nhỏ.
Từ cửa hông phía đông đi vào có một quảng trường to lớn, một bức tượng phật dựng giữa quảng trường. Trán tượng phật vốn có chữ vạn lấp lánh ánh sáng vàng, nhưng bây giờ chữ đã biến mất, thay thế là một phù lục cấm chế thiên cương phức tạp.
Dưới tượng phật có nhiều quầy hàng, dựng san sát nhau. Tán tu đơn độc được xếp ở chỗ này, không bị thu phí gì.
Đám người Tô Kính đi qua, sau lưng có năm thân binh hộ vệ, hai tiểu tư theo hầu, không xảy ra chuyện ác thiếu gia mê nhan sắc Tô Mộ.
Nơi này là Ngọc Kinh thành, sớm không có dân nữ bị người cướp, không đến lượt ác thiếu gia ra mặt. Huống chi Tô Mộ có thực lực Trúc Cơ, ác thiếu gia nhìn nàng một cái đã bị chấn nhiếp điếng hồn.