Nếu không mà nói, chiến tranh bên Tà Thần quốc độ kia, cũng sẽ không tạo thành giằng co, đại quân của Đông Tần đế quốc sẽ thế như chẻ tre đánh vào phúc địa, tiêu diệt tín đồ Tà Thần sạch sẽ.
Thực tế thì, lực lượng của chín đại gia tộc, bị kiềm chế ở trong chút ít bán vị diện cùng vị diện này, còn phải nắm chặt thời gian chinh phạt vị diện mới, tiến hành dung hợp. Tô Kính cũng là như vậy, hắn nỗ lực bồi dưỡng Tâm Ý Tông, hiện tại cũng bị kiềm chế ở Tiên cảnh vị diện, xây dựng Côn Luân, khuếch trương môn phái, cung cấp đệ tử cho Tô Kính.
Những đệ tử này, cũng không phải là Tâm Ý Tông, mà là Tô Kính muốn thành lập một môn phái hoàn toàn mới, Tâm Ý Tông đào móc ra nhân tài cho hắn. Trừ khi là hài tử cực kỳ thích hợp Tâm Ý Tông, nếu không, thiên tư xuất sắc đều phải giao cho Tô Kính.
Tâm Ý Tông cũng không chịu thiệt, hết thảy đều là Tô Kính cung cấp, bao gồm Tiên cảnh thế giới, người nơi này sẽ càng ngày càng nhiều, người thích hợp tu đạo số lượng khổng lồ, người thích hợp tâm pháp của Tâm Ý Tông, trên tổng số cũng tuyệt đối kinh người. Giao thiên tài cho Tô Kính, bên Tâm Ý Tông còn phải đi sàng chọn tư chất đệ tử, tuyệt đối sẽ chiêu không tới người mới thích hợp.
Vấn đề hiện tại là Tô Kính đi không được, chẳng lẽ Tô Tuyết là muốn dùng loại phương pháp này, kéo mình ở Ngọc Kinh Thành?
Nhưng mình lưu lại, lại có ý nghĩa gì đây? Đối với cả Đông Tần đế quốc mà nói, lực lượng của mình, chẳng qua là một phần trăm, lưu mình lại, nàng có thể được chỗ tốt gì, có thể làm ra bố cục gì?
Tô Kính đang hoài nghi, bỗng nhiên truyền đến một tin tức mới, Thanh Tâm Quận chúa ở hải ngoại chinh chiến, khởi binh cần vương. Thanh Tâm Quận chúa dẫn dắt hạm đội, đồng thời mang theo mấy trăm vạn quân đội, từ trong biển rộng mênh mông trở về, thề muốn dùng đầu Tô Kính tế điện hoàng thất nhiều người chết như vậy.
Thì ra là như vậy!
Tô Kính biết đến dụng ý của Tô Tuyết rồi, hắn ngược lại nhẹ người. Thế lực sau lưng đối phó Tiêu Dao Hầu này, hẳn là môn phái tu tiên ở hải ngoại. Có khi những người này cùng Ngư Nhân đế quốc chỉ là làm bộ dáng, lẫn nhau chinh chiến đều là Chướng Nhãn pháp.
Thanh Tâm Quận chúa không thể từ Đông Tần đế quốc đạt được binh lính bổ sung, không phải là không có biện pháp khác. Lực lượng của Ngư Nhân đế quốc, nàng khẳng định không dám mượn ở lúc này, nhưng mà các nước ở Nam Hải thì sao?
Những quân viễn chinh kia, đánh xuống địa bàn có vô số binh lính, chỉ cần ngươi có tiền, mộ binh một hai ức cũng không phải là vấn đề. Về phần vật chất tài phú, tỷ như tài liệu chế tạo binh khí, thực phẩm cùng nước,… những thứ này có thể từ Ngư Nhân đế quốc đạt được.
Về phần lai lịch của những đồ vật này, Thanh Tâm Quận chúa hoàn toàn có thể nói, những cái này là chiến lợi phẩm.
Thanh Tâm Quận chúa có thể mang đến bao nhiêu quân đội công kích Tô Kính, thuần túy là nhìn trong chín đại gia tộc, có bao nhiêu người chịu ủng hộ nàng. Tô Kính cũng không có biện pháp chỉ chứng Thanh Tâm Quận chúa cùng Ma Môn có liên quan, cũng không có biện pháp chỉ chứng nàng cấu kết Ngư Nhân đế quốc. Cho nên gia tộc không có tham dự trong đó, có khả năng sẽ âm thầm giúp đỡ Thanh Tâm Quận chúa.
Huống chi, Thanh Tâm Quận chúa mượn binh, không phải là không có lợi.
Chỉ cần Thanh Tâm Quận chúa không chết ở trong tay Tô Kính, vậy thì có thể từ các nước Nam Hải mượn tới càng
nhiều quân đội. Chỉ cần Tô Kính không thành Tiên, như vậy số lượng quân đội chính là một vấn đề khó khăn vô giải.
Tỷ như Tô Kính hiện tại, đối mặt cường giả Kim Đan tầng chín bình thường, một đối phó mười không có chút áp lực nào. Nhưng mà mười cường giả Kim Đan này, mỗi người đều có thể chỉ huy bốn vạn quân đội tinh nhuệ hoặc Đạo binh, đối với hắn tiến hành vây công mà nói, Lục Đạo Thần Binh giám của hắn buông thả pháp thuật, tốc độ khẳng định sẽ bị áp chế.
Lúc này, ưu thế số lượng sẽ đè sập Tô Kính.
Một người đối mặt mười người, cộng thêm bốn mươi vạn đại quân, Tô Kính chết chắc.
Tô Kính dĩ nhiên cũng có đủ nhiều quân đội, vấn đề là, nếu hắn tụ tập quân đội, đi chiến đấu với Thanh Tâm Quận chúa, liền phải lui phạm vi thế lực về Tiên cảnh thế giới. Chỉ cần quân đội của hắn rời đi Võ Thánh đảo cùng Địa Ngục tam đảo, như vậy đại quân của Ngư Nhân đế quốc nhất định sẽ tùy theo mà đến, phá hủy hết thảy.
Tô Kính không thể nào buông bỏ Võ Thánh đảo cùng Địa Ngục tam đảo, cho nên dứt khoát để cho Vô Ưu công chúa tiếp tục lưu lại Võ thánh đảo, bên Địa Ngục tam đảo cũng phái Cơ Vô Song cùng Thiết thị tỷ đệ trở về. Mặt khác thái độ của Mộ gia cùng Đường gia, để cho Tô Kính không thể không lưu Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu ở lại Ngọc Kinh Thành, tránh cho sinh biến.
Cứ như vậy, cơ nghiệp hải ngoại hắn không thể nào lại điều bao nhiêu lực lượng trở lại, chỉ có thể dùng lực lượng dưới binh đoàn tuyến bốn, lại điều ra hai mươi quân đoàn tới, phái trở về Song thành, dựa vào lực lượng sau lưng Tô gia, tùy thời chuẩn bị phản kích.
Từ khi Tô Kính lãnh binh, lần đầu tiên bị người tính toán co đầu rút cổ ở trong lãnh địa, không dám ra đánh. Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Ngọc Kinh Thành không cho phép có sơ xảy, một khi bị Thanh Tâm Quận chúa chiếm cứ, như vậy thiên hạ tất nhiên đại loạn.
Hoàng Đế bệ hạ tạm thời không về được, khẳng định cũng là chuyện tình ở trong kế hoạch của người, lực lượng của Hoàng Đế lại cường đại, nếu như đi tiến công Tà Thần Thần quốc nào đó, vậy cũng phải hao phí vô số thời gian mới có thể hoàn thành.
Chờ Thần quốc bị công chiếm, bên Thần Châu này, sợ rằng cái gì cũng đều kết thúc.
Lưu lại Tiêu Dao Hầu xử lý những chuyện này, vốn cũng không có gì sai, chẳng qua Tiêu Dao Hầu cũng muốn tu hành, cũng muốn tiến công Thần quốc, còn phải trấn thủ Lục Long Tuyết Sơn, những thổ địa bị đánh xuống kia. Nếu không bắt tín đồ Tà Thần mà nói, chỗ tốt khi nhiều năm chinh chiến cũng hóa thành bọt nước.
Đây đối với đẳng cấp thế giới tăng lên, là nguy hại cực lớn.
Tô Kính cũng bất đắc dĩ, bất quá ở trong Ngọc Kinh Thành, hiện tại hắn có chỗ tốt, bởi vì hoàng tộc chết không sai biệt lắm, linh trì vô số cũng có thể quy hắn tất cả. Triều Thiên điện biến mất, nhưng Thanh Ngọc đài còn đó, thu linh trì về, an trí ở trên Thanh Ngọc đài, Tô Kính có thể ở chỗ này tu hành.