Ở đây tác dụng duy nhất, chính là thực chiến diễn luyện, cũng không có địa phương thần kỳ gì.
Lan Mộng Tình ở chỗ này tao ngộ, Tô Kính cơ hồ là đồng thời biết được. Đối với Lan Mộng Tình, hắn cũng xử lý không tốt. Giết nhất định là không được, không trả Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm mà nói, sẽ cùng Lan Mộng Tình này kết thành tử thù.
Tô Kính ở bên Vô Vọng Thiên, thuận lợi chiếm lĩnh ba Tiên cung, trận địa chiến đấu thuần túy là huyết tẩy. Trừ một ít Yêu tộc đầu nhập vào, Nhân tộc ở Vô Vọng Thiên hầu như đều chết trận.
Bất quá bất đồng hắn xâm lấn vị diện khác, lần này Tô Kính tiến công, tuy giết người vô số. Nhưng người bị giết không có tuyển chọn cùng địch nhân đồng quy vu tận.
Bốn Ứng Long hạm thật lớn, bị sớm truyền tống qua đây, bốn Ứng Long hạm này, nội bộ mở không gian, chuyên môn dung nạp linh hồn, trên thực tế là một Hồn điện nho nhỏ.
Tô Kính phải làm như vậy, làm người xâm lăng, hắn biết nếu như đối thủ tuyển chọn đồng quy vu tận mà nói, bản thân tổn thất sẽ lớn hơn gấp mấy chục lần. Như vậy địch nhân bị giết, linh hồn phải hảo hảo thu tập, chờ vô thượng Đại La Kim Tiên bị Tô Kính đối phó, những linh hồn này, đều phải đưa đi Tiên cảnh thế giới chuyển kiếp.
Này ảnh hưởng tốc độ chiến tranh của Tô Kính, nhưng Tô Kính không thèm để ý. Dù cho những linh hồn này phẩm chất không có xuất sắc cỡ nào, hắn cũng muốn bảo vệ những linh hồn này.
Chiến tranh như vậy, Tô Kính phải tiến hành tiếp. Làm kẻ xâm lược, bảo tồn một chút lòng kính sợ, cũng không phải chuyện xấu.
Bởi vì đã chiếm Tiên cung, Tô Kính thành lập Truyền Tống Trận, chí ít có thể cùng Đông Tần tiến hành nói chuyện. Truyền tống vật tư thì không cần nghĩ, dù cho dùng lực lượng của Côn Lôn, cũng là cái được không bù đắp đủ cái mất.
- Lão sư, ngươi thế nào không hỏi, Lan gia kia phái người qua, tìm ngươi làm cái gì?
Tô Kính có chút kỳ quái.
- Là tìm ngươi, không phải tìm ta.
Lâm Hoành Sơn cải chính nói:
- Không ngoài là một ít giao dịch. Thế nhưng ngươi chưa về, ta không có biện pháp thay ngươi đáp ứng.
- Trong 10 năm, ta tất trở về.
Tô Kính cực kỳ xác định nói.
- Vậy ta thay ngươi hỏi một chút.
Lâm Hoành Sơn cũng không cự tuyệt, trực tiếp đáp ứng hỗ trợ. Hắn một người trấn thủ Vũ Thánh Đảo, trên thực tế lực lượng không đủ, chỉ là không có người có lá gan phát động đại quân tiến hành công kích. Hắn làm thủ hạ của Tiêu Diêu Vương Tô Dương, đủ để kinh sợ quần hùng.
- Lão sư, ta còn luyện chế một bộ Tổ Thần Chúng Sinh Kinh, quay đầu lại tặng cho ngươi.
Lâm Hoành Sơn cười, trên thực tế, đây là phiên bản phục chế của Chúng Sinh Ấn, chỉ là bên trong chứa đựng đồ vật, đều tương đối xơ cứng, cần bản thân tốn hao tinh lực rất lớn đi luyện hóa.
Bất quá Tô Kính là có tâm, bản thân đơn độc đi làm mà nói, cũng lãng phí không ít thời gian.
Mình và Tô Kính đi phải không cùng đường, ngay cả như vậy, giá trị của Chúng Sinh Ấn cũng tương đối lớn. Bồi dưỡng tên đồ đệ này không uổng a, sau khi bản thân dốc túi truyền thụ, lúc đầu sẽ không nghĩ tới có hồi báo gì.
Chỉ là rất ưa thích đứa bé này mà thôi.
- Đúng rồi Kính nhi, ngươi giúp ta một chuyện, cho khôi lỗi của ngươi thu nhiều một ít tinh hạch.
- Phẩm chất gì?
- Ta cần tới luyện chế trận bàn, cần số lượng nhiều vô cùng, kém cõi nhất, cũng phải luyện chế Thiên Tiên khí mới được.
Tô Kính vui mừng nói:
- Lão sư, ngươi tìm được bản vẽ luyện chế Thần cấp trận bàn?
- Phải, quay đầu lại, ta thử điều chỉnh hoàn tất, sẽ cho ngươi bản vẽ hoàn chỉnh. Lần này tiêu hao, sợ là không nhỏ.
- Lão sư, chúc mừng.
Tô Kính là thật vui vẻ, Thần cấp trận bàn, là một loại thủ đoạn luyện khí của Binh gia, sau khi phóng ra, hiệu
quả giống như Đạo môn Thế Giới lực, cũng có vài phần Thần vực của Binh gia. Trên thực tế, loại vật này, thuần túy là sát phạt mà dùng, đối với bất cứ địch nhân nào hiệu quả hầu như đều là tương đồng.
Thần cấp trận bàn cần tinh hạch làm tài liệu, cường giả như Lâm Hoành Sơn, một cái trận bàn là có thể khống chế phương viên mấy trăm dặm, nhìn qua không lớn, nhưng ở trong phạm vi mấy trăm dặm, hắn chính là Thần linh chí cao vô thượng.
- Lão sư, có thể nói là loại trận bàn nào không?
Tô Kính tâm ngứa khó nhịn.
- Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Tinh Bàn.
Trong lòng Lâm Hoành Sơn, cũng có tâm tình nói không nên lời. Thứ này thành công mà nói, hắn liền có thể độc lập ở ngoài hệ thống của Tiêu Diêu Vương, ngay cả Thần Binh đế quốc kia, cũng không có mấy người, có thể cùng hắn quyết tranh hơn thua.
Cảm giác đối với kiếp số buông xuống, hắn so bất luận kẻ nào còn rõ ràng.
Không có phương pháp mưu lợi gì, chỉ không ngừng tăng thực lực bản thân lên mới là đường tắt duy nhất. Chỉ cần luyện chế Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Tinh Bàn thành công mà nói, đối mặt Kim Tiên, mình cũng không phải sợ.
Bên Tô Kính làm đâu chắc đấy, đồng thời phái thủ hạ, khiêu dược ra Tinh Vân, đi thu thập tinh hạch.
Tinh hạch ở trong vũ trụ chưa tính là vật trân quý, chỉ là Kim Đan cảnh căn bản không có cách nào ở trong vũ trụ ngao du, dựa vào chiến hạm bình thường, hành tẩu khu vực quá nhỏ, càng không thể nào thu thập đủ con số mà Lâm Hoành Sơn cần. Hiện tại đẳng cấp chiến hạm đề thăng, thủ hạ Bán Tiên của Tô Kính đông đảo, đi thu thập tinh hạch liền dễ hơn nhiều.
Hơn vạn chiến hạm bị sai phái ra, tinh vực xung quanh cũng không nguy hiểm, có sinh mệnh tồn tại, đã sớm ở trong mấy ức năm bị đánh không còn. Thu thập tinh hạch là một việc khổ cực, cần đại lượng nhân thủ, thời gian, còn phải có thực lực nhất định.
Trong Vô Vọng Thiên, sáu tòa Tiên cung quan vọng, hạm đội của Tô Kính không có xuất kích mọi nơi, mà bắt đầu chỉnh lý hậu cần, tu bổ chiến hạm cùng vũ khí. Lúc này, đúng là thời cơ Vô Vọng Thiên phản công tốt nhất.
Chỉ là song phương không coi cơ hội này là cái gì, Tiên Nhân của Vô Vọng Thiên tự biết tận thế đến. Tô Kính cũng biết, đối phương muốn phản kích, nhưng mà không cách nào tụ hợp lực lượng.
Thời điểm chín tòa Tiên cung đầy đủ, Vô Vọng Thiên còn có thể hình thành liên hợp. Bây giờ bị bản thân chiếm ba tòa Tiên cung, phá hư trận pháp, trên thực tế chiến tranh đã kết thúc.
Bên Tô Kính còn đang điều động nhân thủ, từ Tiên cảnh thế giới bên kia vận chuyển quân đội qua, phái Luyện Khí sĩ kéo toàn bộ tinh vực này về, sẽ đem Tô Kính tích súc năm mươi năm qua tiêu hao sạch sẽ.
Bố trí trận pháp, là một việc tinh tế. Hiện tại cho dù tiết kiệm một phần vạn tài nguyên, cũng là một khoản tiền thật lớn.