Tô Kính không thích chiến tranh nhưng hắn siêu thích thiết kế vũ khí. Thiết kế vũ khí hầu như vận dụng toàn bộ kỹ thuật khoa học đỉnh cao, lý niệm tiền duyên.
Thấy Tô Kính im lặng không lên tiếng, Vô Niệm chưởng môn thử kêu một tiếng thế tử.
Tô Kính đang thẫn thờ nhưng còn nhớ trả lời:
- Gì?
- Thế tử, chúng ta đầu vào người lẽ ra nên có điều biểu thị.
Tô Kính sửng sốt, còn tưởng Vô Niệm đòi ích lợi gì nhưng giây sau chợt hiểu ra, Vô Niệm muốn chiến bảo!
Tô Kính che chở Tâm Ý tông có ý nghĩa rất lớn cho Tâm Ý tông, hắn chỉ muốn khuếch trương lực lượng thuận tiện khiến Tâm Ý tông nuốt mấy môn phái phật tông, chỉnh hợp thế lực ngoài Băng Tuyết trường thành. Nhưng đối với Tâm Ý tông là cơ hội trở mình.
Nghĩ đến đây Tô Kính gật đầu nói:
- Cũng tốt, lấy ra ta nhìn xem là bảo bối gì?
Hòa thượng già Vô Niệm mò ra một thửa khỏi ống tay áo đặt lên mặt bàn. Ưng Dương lại gần đưa cho Tô Kính.
Tô Kính nhận lấy, đó là một trái non, không có mùi nhưng xem bề ngoài thì vỏ trái cây có hoa văn rõ ràng, luyện khí sư giỏi nhất cũng khó chế tạo ra thứ giống thật như vậy. Đó là hoa văn thiên nhiên hình thành, cùng thiên đạo tình cờ phù hợp.
Thần thức của Tô Kính không cách nào tiến vào vỏ trái cây chứng minh thứ này quý giá:
- Đây là cái gì?
Vô Niệm liếc qua bảy trưởng lão Tâm Ý tông:
- Truyền thuyết...
Bảy trưởng lão lộ biểu tình luyến tiếc.
Vô Niệm cười nói tiếp:
- Truyền thuyết lúc Phật môn hưng thịnh tột đỉnh tám trăm La Hán triều kiến Phật Tổ, đại biểu tám trăm chi nhánh phật tông. Phật Tổ ban cho thánh vật, năm đó Tâm Ý tông may mắn được một hạt giống gieo trên Quang Minh sơn ở Thục Châu, được một gốc Thanh Ngọc bồ đề, xem là thánh vật của Tâm Ý tông. Sau này Đạo Môn phạt bách gia, Phật môn cũng trong hàng bị chinh phạt. Người ta đồn Phật môn không chút chống cự rút khỏi Thần Châu là sai lầm, ít nhất Tâm Ý tông bị phá sơn môn, chém Thanh Ngọc bồ đề, đã chết hơn trăm La Hán.. Bồ Đề Quả này là thứ duy nhất Tâm Ý tông liên quan Phật Tổ. Bây giờ Tâm Ý tông chấp nhận vào Đạo Môn, toàn phái ta đi theo thế tử, Bồ Đề Quả không còn ý nghĩa nữa, tặng cho thế tử, muốn làm gì nó cũng được.
Vô Niệm nói bình thản nhưng kể việc Phật môn rút ra Thần Châu có chút thảm liệt, làm người giật mình. Phật môn có tám trăm chi nhánh, tính một nhánh Tâm Ý tông đã chết hàng trăm La Hán.
Quân Vô Tà nhìn mà thèm nhưng không dám xin, vì Tô Kính cầm thứ này không sao, nếu gã giữ nó là tội nghiệt.
Thứ này quý giá, Tô Kính không biết dùng thì có thể đi điều tra, Tô gia có nhiều người như thế rồi sẽ có người biết cách sử dụng Bồ Đề Quả. Tâm Ý tông tặng Bồ Đề Quả thì không còn điểm yếu gì bị người lên án nữa. Bọn họ không cần trái thánh vật Phật Tổ để lại, ai dám nói quyết tâm của Tâm Ý tông không lớn?
Tô Kính bỏ Bồ Đề Quả vào túi hỗn độn, trong túi có năm viên xá lợi Bồ Tát. Năm viên xá lợi tỏa ánh sáng dịu dàng tự động bay quanh trái Bồ Đề Quả. Bồ Đề Quả thật tự nhận nhận hơi thở xá lợi, chậm rãi hấp thu.
Tô Kính phát hiện điều khác lạ nhưng không mấy quan tâm. Nếu viên Bồ Đề Quả nhận xá lợi ôn dưỡng có lẽ sẽ nâng cao chút giá trị. Tô Kính không thể lợi dụng phật tính trong xá lợi, bản thân xá lợi có thể luyện chế bất cứ thứ gì nhưng cần tinh luyện phật tính mới được.
Nếu sớm có Bồ Đề Quả này Tô Kính đã không cần xin Tô Tuyệt, cứ nói một viên xá lợi thuận tiện cắt ra luyện chế.
Thấy Tô Kính nhận khoai lang phỏng tay rồi Vô Niệm lại lấy một
khối mộc bài đưa cho hắn:
- Đây là dấu hiệu tông môn của Tâm Ý tông, thế tử cầm đi. Từ nay ta là chưởng môn tạm, người toàn Tâm Ý tông nhận thế tử lãnh đạo.
Tô Kính lắc đầu nói:
- Ta tạm thời không thể ở Dực châu, các người muốn di dời vào trong cũng không thể trực tiếp đến Ngọc Kinh thành mà trú ở Dực châu, nơi Ám Dạ Song Long ta trú đóng, chỗ đó cũng lạnh giá cực khổ. Chuyện này do muội muội của ta làm, đồng ý không?
Vô Niệm gật đầu nói:
- Sao cũng được.
Tô Kính đưa mộc bài cho Tô Mộ.
- Tăng binh bây giờ chưa hình thành sức chiến đấu, hòa thượng các người đấu đơn tạm ổn nhưng lên chiến trường hiệu quả kém rất nhiều. Lần này hỗ trợ Hồ Lô khẩu tám La Hán có thể ra tay, tăng binh thì nghe ta chỉ huy. Biết dùng cung tên không?
- Biết, phòng ngự sơn môn đa số dùng cung tên, bên chúng ta thịnh sản một loại nhện yêu, nương tơ nhện đi lại trong núi rừng như bay. Binh khí quyền cước bình thường không đụng vào chúng nó được, chỉ có thể dùng cung tên xua đuôi.
- A? Tơ nhện của yêu nhện chất lượng thế nào?
- Không quá cứng, chúng nó chỉ dùng làm công cụ di chuyển, không thể tói kẻ địch được.
Tô Kính chưa từng nghe loài nhện yêu này:
- Vậy bắt giữ một ít đưa đi Ngọc Kinh thành xem như công lao nhỏ, có chút lợi cho Tâm Ý tông. Giờ gần sơn môn có yêu quái nào Thần Châu không có thì mang một ít qua, Hồ Lô khẩu luôn nghiên.
Sau khi Tô Kính trở thành phò mã biết chút bí mật của hoàng thất. Đối với Khương thị hoàng tộc trong tay nắm giữ lực lượng quy mô lớn nhất không phải quân đội mà là đoàn thể nghiên cứu khổng lồ.
Đoàn thể nghiên cứu này nói với bên ngoài là Luyện Khí Ti của hoàng gia nhưng thật ra quy mô đã vượt qua năm trăm vạn người. Không nhiều thành viên trụ cột nhưng nhiều người phụ trách nghiên cứu hạng mục nhỏ vòng ngoài, còn có nhiều công xưởng luyện khí thật ra đã sinh sản chút vũ khí.
Nếu không thì trang bị hàng loạt của đế quốc đã chẳng đáng sợ đến vậy. Phù tiễn trên chiến xa của Tô Kính là binh khí phù văn cấp thấp nhất, sử dụng một phần với khô lâu binh là bị hỏng. Tô Kính không có tài lực làm ra nhiều công xưởng như thế, chỉ có thể bám vào hoàng thất và Tô gia dùng tài nguyên giao dịch vũ khí.
Tô Kính thu mua xương động vật biển vì để tự tạo công xương chuyên luyện chế mũi tên, chỉ có thể gia công một loại tên. Tên là thứ Tô Kính sẽ tiêu hao nhiều nhất trong chiến tranh, nếu cứ thu mua e rằng lợi nhuận chiến tranh đều dồn vào nó, mất
nhiều hơn được.
Tô Kính và trưởng lão, chưởng môn Tâm Ý tông bàn việc trên đỉnh tháp, đưa ra nhiều ý kiến cho các hòa thượng Tâm Ý tông. Tuy Tâm Ý tông tiếp xúc với Tô gia rồi nhưng còn mù mờ vè chế độ đế quốc, nghe Tô Kính giảng dạy làm bọn họ yên dạ hơn chút.
Tâm Ý tông và mười hai Đạo Cung không thể so sánh, một ở trên trời một dưới đất. Nhưng có thể lấy ra tám Kim Đan chinh chiến bỏ xa môn phái nhỏ khác.