Hồng Liên Bảo Giám

Ngươi có bệnh (2)


trước sau

Tên sứ giả thấy Tô Kính không để ý tới hắn, hắn càng tức giận và cầm thánh chỉ quát:

- Phò mã gia, quỳ xuống tiếp chỉ đi.

Tô Kính cười, tuy Đạo Môn cũng chú ý quy củ nhưng cũng có thân pâận của mình, sẽ không cần quỳ xuống tiếp chỉ. Chính mình quỳ hoàng đế, đó là bởi vì hoàng đế là nhạc phụ. Vì mặt mũi Vô Ưu công chúa cho nên phải dập đầu một cái.

- Cái gì thế, ta không biết tên của ngươi, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, đây là quân doanh, quân pháp lớn nhất. Đây lại là tư quân của ta, ta nghĩ ra quân pháp như thế nào sẽ là quân pháp thế nào. Ngươi không muốn sống thì nói thẳng, muốn sống thì nhanh chóng lăn từ ghế dựa xuống đi.

Tô Kính nói không khách khí.

Sứ giả nghẹn rất lâu, hắn đang muốn chửi ầm lên, lại nhìn thấy Ưng Dương bên kia rút đao ra. Chỉ cần Tô Kính nói một câu, hắn sẽ chém đầu sứ giả này.

Trên người Ưng Dương tỏa ra khí tức làm hắn cảm thấy không thoải mái chút nào, cảm giác mình đang ở trên hình đài, mà Ưng Dương chính là đao phủ, chuẩn bị xử quyết chính mình.

Đột nhiên sứ giả đứng lên, nói:

- Ngươi ngươi! Ngươi muốn giết mệnh quan triều đình hay sao?

Khuyển Thập Lang nói:

- Thiếu gia, nếu không chúng ta trở về đi, người này bị bệnh không nhẹ, tìm thầy thuốc cho hắn, cứ trị hắn khỏi bệnh là được, ngài không nên tức giân.

- Nói cũng phải, thầy thuốc đâu?

- Có!

Ưng Dương cầm theo đau ứng tiếng.

Tô Kính nói:

- Ngươi hỗ trợ trị bệnh cho hắn, chờ hắn khỏi lại nói cho ta biết.

Nói xong Tô Kính quay người đi vào thuyền nhỏ, cũng không cho sứ giả cơ hội giải thích. Thời điểm đi ra ngoài Tô Kính còn suy nghĩ nhiếp chính vương phái người không có khí lượng như thế tới truyền chỉ, chỉ sợ trong ý chỉ cũng không phải thứ gì hay ho. Chờ tiếp chỉ mới ứng phó, không bằng đầu tiên đánh phục sứ giả rồi nói sau.

Dù sao thánh chỉ không có đọc, chính mình không cần để ý tới. Thật sự không được thì giam người này lại, cũng không gặp hắn, chờ mình Kim Đan thì nhiếp chính vương cũng không giày vò được cái gì.

Ưng Dương cầm đao đi tới bàn ăn, một cước đá bay cái bàn và nói:

- Vị đại nhân này, ta là thầy thuốc, ngài thả lỏng toàn thân để ta điều tra.

Tên sứ giả này còn chưa báo tên, tình huống đã khẩn cấp tới trình độ này, nội tâm hắn rối bời, quát:

- Ngươi ngươi ngươi, ngươi không được qua đây, ngươi làm gì thế... Ah! Y phục của ta!

- Đại nhân, xem bệnh là phải cởi quần áo, yên tâm, ta không có yêu thích nam phong, bộ dạng của ngươi không thể hấp dẫn ta liếc nhìn.

- Ah! Quần của ta!

- Nói rồi, ngươi không nên lộn xộn, nếu không cẩn thận cắt đứt cái gì đó thì không xong.

Nội tâm tên sứ giả vô cùng hoảng sợ, hắn nói như thế nào cũng là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ, lúc trường đao của Ưng Dương đảo loạn lên người của hắn, quần áo trên người của hắn bị cắt nát, chân khí của hắn lại cứng ngắt như đóng băng, không thể điều động được, hai cái đùi như cọc gỗ dính vào mặt đất đau đến mức run rẩy, hắn bị rút gân.

- Ngươi có biết ta là ai không?

Sứ giả giãy dụa nói ra một câu như vậy, hắn muốn tăng thêm lòng dũng cảm.

- Đối với ta mà nói, ngươi chính là người bệnh.

Ưng Dương thực ưa thích Tô Kính tùy cơ ứng biến, hắn còn không có làm thầy thuốc đâu, hiện tại cảm giác chức nghiệp thầy thuốc này thú vị.

- Ta không có bệnh!

- Thiếu gia nói ngươi có thì ngươi có. Ta nói ngươi không có, ngươi mới không có.

Đao của Ưng Dương bắt đầu cạo đầu của sứ giả.

- Đúng rồi, bệnh của ngươi nhất định là đầu có vấn đề, phải cạo trọc, ngươi có ý kiến gì không?

Sứ giả khóc không ra nước mắt, lúc này mới nhớ tới nhiếp chính vương nhắc nhở,
chờ tuyên đọc thánh chỉ rồi nói sau. Bản thân mình không áp chế nổi tính tình, cũng không ngờ phò mã lại có gan làm loạn như thế.

Chính mình hồ đồ ah, người Tô gia đâu dễ đắn đo như vậy. Phụ thân của phò mã chính là Tiêu Dao Hầu Tô Dương ah.

Thân thể hắn trần trụi, mồ hôi lạnh chảy xuống. Bởi vì hắn nghĩ thông suốt, nếu như mình dùng thái độ vừa rồi đối mặt với Tô Dương, Tô Dương sẽ trước diệt cả nhà hắn, sau đó lại lại giao cho nhiếp chính vương.

Tô Kính là nhi tử của Tô Dương, lá gan sẽ không nhỏ bao nhiêu, ít nhất giết chết chính mình là không thành vấn đề.

Trách không được nhiếp chính vương bảo mình truyền chỉ, chính mình còn tưởng rằng là đổi vận, nhiều năm như vậy trong tập đoàn phụ tá, địa vị của hắn vẫn nửa vời. Không nghĩ tới đây là vũng hố ah, chính mình vô cùng cao hứng nhảy xuống, thật là có bệnh.

Cuối cùng hắn cũng tán thành mình có bệnh, thái độ đối đãi với Ưng Dương cũng khiêm tốn hơn rất nhiều.

- Thầy thuốc!

Sứ giả ra sức giơ tay lên, đao của Ưng Dương cả kinh dừng lại.

Thầy thuốc? Hắn muốn nói chuyện với mình sao? Chẳng lẽ sứ giả này thật sự bị dọa bệnh rồi? Không thể nào, chính mình phóng xuất khí tức có nhiều nhất là hư hao đầu óc của luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ mà thôi, không có hiệu quả với luyện khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ.

- Thầy thuốc, bệnh của ta chỉ có phò mã gia mới có thể trị, cầu ngài dàn xếp một chút.

- Thiếu gia nhà ta cũng không phải lang trung giang hồ, ngươi muốn thiếu gia chữa bênh cho ngươi, ngươi nói một chút có thể trả bao nhiêu tiền?

Ưng Dương lập tức hiểu ra suy nghĩ của sứ giả như thế nào.

- Nhiếp chính vương bảo ta giao đồ vật, ta đặt trong dây lưng, ngài giao cho phò mã gia nhìn xem, không biết có thể đủ chữa bệnh hay không.

Hắn đã nghĩ thông suốt, Tô Kính không cho mình hoàn thành nhiệm vụ. Bản thân mình nhiệm vụ thất bại, sau khi trở về nhiếp chính vương cũng không tha cho mình.

Bản thân mình làm sao sống tiếp đây? May mắn chính mình chỉ có một tiểu thiếp tại thành Ngọc Kinh, nhiếp chính vương cũng không làm khó người có thân phận thấp như thế. Nếu mình đầu nhập vào Tô Kính, Tô Kính chưa hẳn nguyện ý thu, làm sao để Tô Kính thả mình?

Trong đầu sứ giả nghĩ vô số biện pháp, cuối cùng hắn đã có quyết định, giao quyền quyết định cho Tô Kính. Lúc trước hắn có đủ loại hùng tâm tráng chí, bị Ưng Dương hủy diệt cho nên nhìn ra sự thật.

Đương nhiên Tô Kính sẽ không lập tức gặp lại sứ giả, hắn cần sứ giả tỉnh táo một ít mới đưa ra quyết định cuối cùng. Hắn nhân thời gian rãnh rỗi bắt đầu sửa sang chiến hạm lần nữa, lúc này hạm đội Mộ gia bắt đầu tách ra khỏi hạm đội của Tô Kính.

Năm chiếc phi xà hạm đi ở phía trước, Tô Kính ở cánh trái tới gần biển sâu, Tô Mộ bên cánh phải, trên thực tế có tính trợ giúp.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện