Đánh vô địch hạm, tổn thất hơn phân nửa hạm đội của Tô Kính, không có chiến hạm nào chìm, chỉ có một chiếc phi xà hạm.
Hải Nê Thu và Tiềm Long hạm lại tổn thất không ít, tàu chiến bọc thép chỉ còn ba chiếc, may mắn binh sĩ tổn thất không lớn, nếu không Tô Kính có cảm giác muốn khóc.
Trên đất bằng, Tố Nhân Long cũng chờ được viện quân của đối phương, hắn dùng mười hai vạn đại phá hai mươi vạn ở ngoài thành.
Không cầm quyền trong chiến đấu, chiến xa lục đạo thần binh quân dễ dàng xé rách trận hình của đối phương, xạ kích hai bên không địch thủ.
Chiến đấu bên ngoài thành chưa kết thúc, binh sĩ Ấn Gia đế quốc trong thành đã đầu hàng.
Bọn họ đã tuyệt vọng, bởi vì bỗng nhiên bọn họ hiểu ra, đối phương không có toàn lực đánh nhau.
Tố Nhân Long đánh dễ như trở bàn tay, trừ tố chức binh sĩ cao hơn nhiều, trang bị quá tốt còn có yếu tố bất ngờ. Cung tiễn thủ của Tô Kính đều được phân phối phù tiễn, cho dù địch nhân đánh thế nào cũng không phá nổi.
Bạch cốt phù tiễn là đồ dùng một lần, rất khó thu về lợi dụng nhưng giá trị chế tạo rẻ tiền, có thể đại lượng sản xuất, có ý nghĩa Tô Kính không sợ tiêu hao khi bắn chết địch nhân.
Tố Nhân Long đại hoạch toàn thắng, xoay đầu lại nhìn sứ giả vương quốc.
Sứ giả vương quốc nhìn thấy chiến dịch của Tố Nhân Long liền không còn tính tình, cũng không suy nghĩ dư thừa, dứt khoát ký kết hiệp nghị đồng minh.
Sau khi đã xác định điều khoản, sứ giả trở về gặp quốc vương.
Tố Nhân Long biết rõ, đối phương sẽ không còn dây dưa. Bởi vì đại quân của hắn hoàn toàn có thể phá hủy lực lượng vương quốc bọn họ. Càng làm sĩ khí đối phương sụp đổ là, bọn họ phải ký kết minh ước.
Tuy không khác gì thần phục thực chất nhưng trên danh nghĩa đẹp mắt nhiều lắm. Ít nhất lợi ích quý tộc vương quốc tổn thất không lớn, kết minh cũng không có lực cản.
Lực cản duy nhất là đệ đệ của quốc vương, dùng năng lực Tố Nhân Long sẽ tiêu diệt hắn.
Tố Nhân Long đánh chết hơn sáu vạn quân địch, tiếp nhận hơn ba mươi vạn tù binh. Sau đó hắn dùng quyền lợi của mình phân nửa binh đưa sang cho Tô Kính chiến đấu.
Những tù binh kia bị hắn chia tách ra, sẽ không lưu thần quan, toàn bộ giết chết, tín đồ bình thường sẽ bị đạo thuật bức bách phá hủy tín ngưỡng.
Không nghe mệnh lệnh, kết cục cũng như thần quan.
Không tín ngưỡng tử thần đều bị tập trung quản lý, đoạt lại vũ khí nhưng không có ngược đại.
Đại chiến trên vô địch hạm càng ngày càng kịch liệt, đối phương không ngừng tụ tập quân đoàn trên chiến hạm đánh lên bong tàu. Tô Kính chỉ cần tiến thêm mười dặm là tới khu vực chỉ huy của quân địch.
Đây chẳng qua là tượng trưng, thế nhưng mà nhưng quân địch không có đường lui.
Tuyệt không bi tráng, càng chưa nói tới lãng mạn. Tinh nhuệ hạch tâm của Tô Kính lúc này mới triệt hạ quân chủ lực trọng giáp của đối phương, bản thân cũng là chết tổn thương mấy ngàn. Trên bong tàu máu tươi ngưng kết thành khối và thi thể chất đống. Tô Kính xuyên việt đến thế giới này đến nay cũng mới trải qua cảnh tượng như vậy lần đầu mà thôi.
Chiến tranh không có chính nghĩa, chỉ có thắng bại.
Hắn cũng triệt hạ toàn diệt tinh nhuệ của đối phương, nhiệm vụ của hắn cũng hoàn thành. Hắn hiện tại cần làm là cho thủ hạ luyện khí sĩ tận lực thu nạp linh hồn binh sĩ chết trận và đă về thiên địa.
Trên chiến trường oán khí dày đặc, sát khí càng ngày càng hung tàn, linh hồn sau khi chết dễ dàng bêến thành lệ quỷ hoặc tán loạn triệt để, bị Tà Thần hấp thu càng lớn.
Những binh sĩ chết trận đều được ghi chép chết tâận như thế nào, đều có nhân viên ghi chép trên chiến trường ghi lại.
Chỉ cần không có hành vi lui bước trong chiến dịch, những binh sĩ chết
trận sẽ được truy phong thăng hai cấp. Nếu tác chiến dũng mãnh, con nối dõi sẽ được Tô Kính trực tiếp tiếp thu, bồi dưỡng và tiến hành giáo dịch theo đặc điểm, chưa hẳn tiếp tục làm binh, có khả năng truyền thụ đạo thuật trở thành luyện khí sĩ.
Đây là con đường bình dân tiến giai duy nhất, tham gia quân ngũ, chiến tranh. Nếu không trừ khi ngươi có tư chất xuất chúng, nếu không vĩnh viễn không có cơ hội trở thành luyện khí sĩ.
Ở phương diện này Tô Kính đối đãi binh sĩ còn tốt hơn đế quốc và gia tộc nhiều lắm, gia tộc bình thường chỉ trợ cấp một ít mà thôi.
Binh sĩ nhỏ bé không phải không cần coi trọng. Tô Kính mỗi chết một người, cũng sẽ chứng thực thủ tục trợ cấp trong một tháng. Dù đường xá xa xôi cũng sẽ sớm công bố ra ngoài.
Đương nhiên có các binh sĩ hi vọng người nhà sống tốt, chỉ có chế độ trợ cấp như thế mới làm các binh sĩ không có tiếc nuối gì.
Đảo mắt mấy ngày qua đi, Tô Kính an bài chiến hạm phù không tìm được cơ hội đáp xuống bong thuyền khác và phat động tấn công cuối cùng.
Song phương cũng đã mỏi mệt không chịu nổi, tan tác trước nhất là quân đôi vô địch hạm. Binh sĩ của Tô Kính được quân đoàn Mộ Ngân Mâu bổ sung, một khi tình thế không tốt còn có sáu mươi vạn quân dự bị, căn bản không cần phải lo lắng.
Binh sĩ vô địch hạm, Ấn Gia đế quốc cách xa mấy vạn dặm cho nên không thể viện trợ.
Thanh danh vô địch hạm không tốt, trong mấy vạn dặm không có minh hữu. Nếu như không phải địch nhân là quân đoàn tới từ Đông Tần đế quốc, các quốc gia ở gần đó sớm phái quân đội tới đâm một đao.
Hiện tại các đảo quốc nhìn tâấy vô địch hạm bị diệt, trong nội tâm chỉ có sợ hãi, sợ Tô Kính giết đến tận cửa, lúc này không ngừn tu kiến công sự trên đảo, trưng binh, tạo thuyền, mua thêm vũ khí, thuê luyện khí sĩ, hoặc dứt khoát đầu nhập vào thần linh.
Linh hồn thần miếu sử đào tẩu còn không tìm được thân thể phù hợp cho nên không xem là uy hiếp.
Mộ Ngân Mâu lúc này cũng chuyển di hạm đội tới, Tô Kính cũng không cần nàng lại tiếp viện, người đã lui trở về tàu chiến chỉ huy, ngồi đợi kết quả thắng lợi cuối cùng.
Thần Lâm tùy thời đưa chiến báo cho Tô Kính, Tô Kính đánh chết hơn mười lăm vạn quân địch, bản thân tổn thất chết trận tiếp cận một vạn, điểm này làm hắn đau lòng không thôi.
Lại nói đạo thuật không thể cứu được binh sĩ, cả đời tàn tật, Tô Kính cũng tiếc hận. Những người này là hắn thu lưu vào trong lãnh địa, an bài chức vụ và cung cấp nuôi dưỡng cả đời.
Trên chiến hạm địch còn có hơn ba mươi vạn người không có đầu hàng, đều là binh sĩ va thần miếu sử tín ngưỡng Tà Thần, tỉ lệ như vậy làm Tô Kính kinh hãi.
Phàm là địch nhân không tín ngưỡng tử thần đều được Tô Kính thu lưu lại, hắn không có ý định thảđaám người này, hắn sẽ chỉnh biên và chiêu mộ binh sĩ từ Xuân quốc tiến công hòn đảo chung quanh.