Chương 150 Ma cũng nhiễu tình dục
Minh ra khỏi phòng làm việc qua các phòng ngủ khác xem thì không có gì đặc biệt để xem, vì hai trong ba phòng này dành cho con nít, trang trí đơn sơ, chỉ có màu sắc vui tươi khác hẳn. Chàng đang định đi xuống tầng hầm xem thì nghe thấy tiếng người nói chuyện liền mừng thầm, đoán là con ma hay quấy phá trong nhà này, có lẽ là chủ nhà chính thức. Cũng vì chàng muốn gặp nó nên mới chờ cho trời tối mới vào tham quan canh nhà và cũng không hy vọng gặp oan hồn này cho lắm.
Một giọng than:
- Thật là chán quá, gần một năm nay rồi mà không có ai mua căn nhà này.
- Mày than cái gì. Không phải tất cả vì mày hay sao?
- Làm sao, cái gì tại tao! Rõ ràng lỗi của mày, say rồi còn đòi lái xe. Nếu không chúng ta đều đang êm ấm sống với vợ con. Bây giờ vợ cũng bị người ta cưới mất, hồn thì bơ vơ lạnh lẽo trong căn nhà hoang, thật là thảm.
- Ý của tao không phải chuyện đó..
- Vậy chuyện gì?
- Mày quên hết rồi hay sao, người mua căn nhà này dọn vào ở không thiếu, mười mấy gia đình rồi. Nhưng họ đều vì sợ mày nên phải dọn ra rồi bán nhà.
- Tao có làm gì họ đâu mà họ sợ...
- Ồ, sao mà chóng quên thế! Thôi được! Để tao nhắc cho mày nhớ lại. Trước đây hơn một năm một gia đình dọn vào, quả là một gia đình hạnh phúc, thằng đó quả là khéo tu, có được vợ đẹp con cũng vừa đẹp vừa khôn, lại học giỏi. Bà vợ tuy đã có hai đứa con lớn nhưng kỹ thuật chăm sóc thân thể thật là tuyệt, chăm chỉ tập thể dục thẩm mỹ khiến cho thân hình bà ta so với thiếu nữ chưa sinh con còn bốc lửa hơn nhiều lần vì sau khi sinh con các vòng đều tăng lên tỷ số khác hẳn, bà ta tập làm sao vòng eơ bụng co lại thon không kém các cô người mẫu mà hai vòng kia co lại chút ít khiến đường cong cuộn lại hấp dẫn quá sức...
Nói đến đây hắn dừng lời như đang tưởng nhớ lại chuyện xưa một lúc mới tiếp:
- Mày xem không đủ hay sao, lại táy máy tay chân, người ta đi tiểu mày lấy tay lén vỗ mông bà ta, khiến bà ta nhảy dựng sợ hãi đến mức không kịp kéo quần để ướt như vậy chạy vào phòng ngủ ú ớ nói không thành lời .
- Oan cho tao quá, hôm đó tao không cố tình, tao không ngờ khi tập tinh thần đến mức tối đa, hồn ma cũng có thể tiếp xúc vào thể vật nên với xảy ra chuyện đáng tiếc...
- Oan! Mày còn nói bị oan. Vậy con cô con gái của bà ta mày đã làm gì nhớ không?
- Tao làm gì nào?
- Hừm! mày còn giả vờ quên. Con gái người ta đang đứng tắm mày từ phía sau ôm lấy, khiến cô gái sợ hãi chạy ra so với mẹ cô ta còn nhanh... Hôm sau cả gia đình họ dọn ra khỏi nhà này...Mày đúng là con ma dâm dục...
- Mày chửi tao là con ma dâm dục ư? Mày mới là con ma dâm dục, ma siêu cấp dâm dục.... Mày lần nào chẳng có mặt, tuy mày khống chế được không động tay chân nhưng tư tưởng mày còn dâm dục hơ tao gấp bội, nếu không sao cả mười gia đình đều không sống nổi trong căn nhà này.
- Chuyện này không dính líu đến dâm dục.
- Cũng vậy mà thôi, là họ đụng đến đồ vật của mày dành cho vợ con mày chứ gì. Chết rồi của cải có dùng được đâu mà họ đã bỏ tiền mua căn nhà thì họ sở hữu, có quyền sử dụng, mày lấy quyền gì không cho họ dùng...
- Tao không cần biết! Tóm lại tao không cho phép là không được dùng.
- Cũng vì vậy nên ngay cả vợ con mày, mày cũng không cho họ dọn đồ đạc ra khỏi nhà. Và lần lượt mười mấy gia đình cũng không thể đem đi một món đồ nào.
- Hừm! Căn nhà này là của tao, mọi đồ vật trong đó cũng vậy. Tao ở đâu thì của cải ở đấy...
Minh nghe hai hồn ma nói chuyện thì hiểu ra, hai tên này đi xe bị chết cung một lúc, tên chủ nhà lái xe trong lúc say rượu có lẽ vì bị áp lực vụ kiện giấy tờ nhà cửa nên rủ bạn kiếm quán uống rượu, nhưng lại quên mình đã say cứ lái xe về khiến cả hai cùng chết một lúc, hồn vất vưởng về nhà ẩn náu. Sau đó mới xảy ra nhiều chuyện quấy nhiễu người vào nhà ở, Minh còn không biết, không những người sống trong nhà này, hàng xóm cũng đã gặp nhiều quấy nhiễu khiến họ sợ hãi, đi mua thánh giá về treo trên tường nhà mặc dù họ đã bỏ đạo từ lâu, nay vì chuyện ma quái này họ đành phải dùng Chúa trên cây Thánh Giá làm hộ thuẫn, trong khi cuộc sống họ chẳng còn liên hệ gì với đấng cứu chuộc trên cây Thánh Giá .
Hai tên này sau đó không thể tiến vào nhà hàng xóm quấy phá được nữa đành hậm hực để yên cho hàng xóm...
Minh nghe bọn họ nói chuyện đã hiểu tình thế căn nhà đang bán này, chàng cũng không muốn làm kinh động bọn chúng định rời khỏi căn nhà về Hamburg thì thấy ba bóng đen bay vào nhà tiếp đến một giọng bán nam bán nữ vang lên:
- Hai tên nhóc kia, đã suy nghĩ kỹ lời mời của chúng ta chưa?
- Xin lỗi ba vị, chúng ta không đồng sở thích nên không thể nhập bọn với ba vị được.
- Rượu mời không uống hai ngươi nhất định uống rượu phạt, mau lên bắt hai thằng này về tổng đàn cho ta...
Minh thấy trên gác hai bóng đen quần hai bóng trắng không biết ai hơn ai, lại thấy tên dẩn đầu định xông vào, Minh nhìn lại thì thấy hai bóng đen lùi lại liên tục, hai bóng trắng sử dụng quyền đánh lui đối thủ rất nhịp nhàng, quyền và bộ pháp phối hợp nhịp nhàng với nhau.
Hai con ma này cũng có môn võ riêng khiến hai tên kia không làm gì được, nếu ba đánh hai thì lại phiền nên tên dẩn đầu vừa xông lên Minh đã dùng một thành xuất ra một chỉ khống chế chỉ quang nhỏ như sợi chỉ bắn thẳng vào vai tên cầm đầu.
Ah, chỉ thấy tên này bắn văng ra, xuyên qua tường bay ra khỏi nhà sau đó Minh nghe tiếng hắn ra lệnh:
- Rút lui..
Hai bóng đen kia vội bay ra khỏi căn nhà biến mất...
- Hắc quỷ bang thật là đáng ghét, bọn chúng đông đảo lấy thịt đè người, chúng ta không biết sẽ cầm cự được bao lâu... Vừa rồi không biết xảy ra chuyện gì khiến tên đội trưởng rút lui...
- Kệ mặc bọn chúng, chúng ta mau tìm cách chống lại bọn chúng...
- Chống lại sao nổi, trừ khi chúng ta gia nhập vào một bang hội nào đó. Đáng tiếc không có bang hội nào hợp với hai đứa hiền lành chúng ta...cứ nghe tên bang hội đã biết bọn họ chẳng tốt lành gì nếu đi theo bọn họ thì mình sẽ bị thiệt thòi và lâu ngày cũng xấu xa như bọn họ..
- Nếu vậy chúng ta kiếm bang nhóm tốt lành mà theo... như nhóm Vampir.
- Bọn Vampir mà mày cho là tốt lành ư? Tao sợ họ còn kinh khủng hơn nữa, coi chừng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà không biết.
- Này không được, kia cũng không xong, vậy phải làm sao bây giờ?
- Tao nghĩ mình nên kiếm kẻ mạnh, không bang phái nhận hắn làm chủ thì giải quyết được hết...
- Sao mày biết kẻ mạnh nào?
- Mày không biết à, trong vũ trụ có biết bao thần thánh, còn có đấng tối cao Đấng sáng thế, trước kia tao nghiên cứu khoa học kỹ thuật, không hứng thú gì với tôn giáo nhưng có nghe người ta chết đi thì sẽ được đem ra xét xử, hoặc được vào hưởng phúc thiên đàng hay là xuống địa ngục. Nhưng bây giờ mình chẳng thuộc về hai nơi này thành kẻ bơ vơ đáng thương... Tao còn biết còn có nhiều tà thần, quỷ thần vv. Nhưng điều mấu chốt nhất là mình phải có chút bản lãnh. Mày nghĩ xem hai tên vô dụng như chúng ta thì ai thu làm gì...nên điều cần thiết nhất phải tăng thêm bản lãnh của mình.
- Tăng thêm bản lãnh nào và như thế nào?
- Mày với tao mới biết sử dụng tinh thần để đụng chạm vào thể vật bây giờ còn chưa thuần thục như ý, nên tao nghĩ mình phải luyện tập môn này cho tinh thuần rồi tính sau.
Hôm sau Minh hỏi thăm thử tục mua bán nhà đất thì gặp khó khăn, chàng chưa có hộ khẩu ở Đức vì hiện nay chỉ là tạm trú trong lúc đi học. Chàng tìm gặp chủ căn nhà bán thì may thay, hợp đồng giao bán qua trung gian nhà băng