Chương 158 Tạp đồ sơ luyện
Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thì xem ngay Hồng-Linh đang làm gì thì thấy phía sau nhà Đinh Dần anh họ Minh đến chơi đang bị Tiểu Hỏa kê Vương tấn công vào đầu tới tấp, Đinh Dần lùi lại liên tục hai tay ôm lấy mặt bảo vệ mắt và mặt là chính yếu, bỗng con Tiểu Hỏa kê Vương đang bay đánh trên không đáp xuống, hai chân vừa chưa chạm đất thân nó đã lớn lên bằng con gà nòi thường thấy, da đỏ hỏn cổ trụi lông, trên đầu có một ít lông đỏ, nó xông lại đánh vào chân, vào đùi mạnh như vũ bão, những tiếng “phạch phạch” vang lên, hai bàn chân ngón co lại lấy mu bàn chân mà đánh, Đinh Dần thấy vậy cả kinh bỏ chạy thì nó lại biến thành lớn như gấp ba tiếp tục đuổi tới...
Hồng-Linh đứng bên thấy, lúc đầu tò mò không tin vào năng lực của nó nên nghe anh Dần nói muốn thử liền đồng ý, sau thấy nó bay lên đánh nhanh như vậy cũng giật mình, lại thấy anh Dần đã lấy tay bảo vệ hai mắt rồi chắc không việc gì sau lại thấy Tiểu Hỏa kê Vương biến hình thành một con gà nòi thì ngạc nhiên cũng chưa cho là lợi hại, đến khi anh Dần bị đánh mấy chân bỏ chạy thì nàng giật mình chưa kịp gọi Tiểu Hoả kê Vương dừng thì lại thấy nó biến thành lớnn gấp ba, nàng run giọng:
- Dừng ngay, Tiểu Hỏa...Đủ rồi!
Tiểu Hỏa kê vương nghe Hồng-Linh dừng chân không đuổi nữa đập cánh đứng nghênh ngang một hồi giương oai rồi mới biết nhỏ dần, gáy vang. Hồng-Linh lúc này mới thở phào, còn anh Dần thấy Tiểu Hỏa nghe lời Hồng-Linh cũng yên tâm trở lại, xem vết thương thì tay bị móng bấu cào trầy mấy đường còn hai đùi xắn quần lên coi thì tím bầm vết hai hàng vảy rồng in rỏ trên đó.
- Con gà nòi này quá lợi hại nếu đem đi thi đấu thì hốt bạc đây.
- Không được đâu anh Dần, con Tiểu Hỏa này có trách nhiệm bảo vệ Bạch-Tuyết và em thì không để lộ được.
Bổng ngoài âm thanh Minh vang lên:
- Thì ra anh Dần cũng biết môn đá gà chọi này...
Hai người nhìn quanh thì đã thấy Minh từ nhà trên bước xuống.
- Biết đem gà đi đá chứ không biết nuôi dưỡng, cực lắm.
- Anh thích thì hôm nào em cho anh mượn một con, chứ còn con Tiểu Hỏa này thì không được, gà khác thấy nó là bỏ chạy nằm dài xuống đất rồi không cần phải đá.
- Lợi hại như vậy, thật không?
- Năm sáu năm trước nó đã vô địch mấy sói rồi, sau đó biến tính đánh người rồi thành linh thú như bây giờ. Vậy anh nói xem nó có lợi hại gì không? Chỉ cần con cháu nó cũng đủ áp đảo trường gà rồi.
Đinh Dần ngẩn người rồi hỏi:
- Mình đi uống cà phê đi, sáng nay chưa uống người hơi buồn ngủ.
Ra đó ngồi chút cũng được, Hồng-Linh em muốn đi theo không?
- Không! Em không muốn ngồi quán cà phê.
Hai người đi mấy, Hồng-Linh ở nhà ra xem tiểu hỏa đang làm gì thì thấy nó đang đứng tỉa lông trên cành cây. “Con tiểu hỏa này ngộ thật, không ngờ nó còn có thể biến ra con gà nòi to như vậy, thật là dọa người mà. Anh Minh đem ra thứ gì cũng kỳ quái, đặc biệt không ngờ tới, con tiểu hỏa đã như vậy chắc chắn con Kim Miêu kia còn dữ dằn hơn nhiều, nó trên con tiểu hoả này những bảy giai cấp” Nàng để ý xem biểu hiện kim miêu thì thấy nó ngủ suốt ngày chẳng buồn ăn uống hay chơi đùa gì. Có lần nàng lo lắng nó chết đói hỏi Minh thì chàng cười nói “Cao giai linh thú như nó, không cần ăn uống, chỉ hấp thụ linh khí cũng đủ sống, em không phải lo”
Ra ngoài Đinh Dần hỏi Minh:
- Mình đi quán nào bây giờ..
- Đi quán Bình-Minh, thật lâu không đến quán này hưởng thụ.
Minh dùng phi đao đưa Dần đi trong chốc lát hai người đã đến quán Bình-Minh. Chàng thấy quang cảnh nơi đây không có gì thay đổi, chỉ là nhân viên thay đổi. Mai-Liên không chạy bàn nữa mà đứng ở quày chỉ dẩn hai bồi bàn mới. Thấy Minh và Dần bước vào Mai-Liên nhận ra ngay người quen tự chạy ra tiếp đón:
- Chủ nhân, lâu rồi không gặp Ngài.
Minh thấy nàng nhận ra mình thì đoán Toản đã kể chuyện mình ra cho nàng biết nên nói:
- Ừ! Cô kêu ta cậu Minh được rồi, mai này sau khi uống ly rượu mừng lại phải thay đổi cách xưng hô nữa không chừng..
Hồng-Liên đỏ mặt đáp:
- Không dám đâu cậu Minh..
Hồng-Liên theo đến khi hai người chọn bàn ngồi xuống mới hỏi muốn dùng gì...
- À, ta muốn dẩn bạn bè đến uống cà phê, cô pha hai ly đặc sắc nhất mang ra đây được rồi.
Thấy Hồng-Liên vào quầy Dần hỏi nhỏ:
- Anh làm chủ quán này à?
- Không, là quán của thằng bạn học, kỳ nó mở quán tôi giúp đỡ cho nó ít nhiều.
- Cô bé trông khá lắm!
Minh châm chọc:
- Nhưng kém Ánh-Tuyết mấy bậc phải không?
Dần nghiêm mặt trịnh trọng khi nghe đến tên Ánh-Tuyết như tất cả tâm tư đầp áp hình bóng nàng:
- Dĩ nhiên, không thể so sánh được.
Minh nói xong nghĩ Hồng-Liên thay đổi rất nhiều, nhớ mấy năm trước còn làm anh chị băng du đãng, chân tay lẫn cách cư xử mạnh mẽ không như bây giờ dịu dàng, có phần đoan trang thùy mị. “Không ngờ tình yêu thay đổi được con người nhanh như vậy” Chẳng mấy chốc Hồng-Liên đem cà phê ra. Minh không lạ gì hương vị này, còn Dần trái lại xuýt xoa nhấm nháp hưởng hương vị cà phê tuyệt vời.
- Thứ tốt! Đây là loại cà phê gì?
- Chồn Lửa.
Hai người vừa hưởng thụ cà phê một lúc thì một chiếc BMW dừng trước cửa tiệm. Minh