Chương 159 Phong kỹ cao thủ
Trở vào Hồng Mông Linh Châu giới lần này Minh chuẩn bị luyện phi toa, tổng kết hỗn hợp lại từ phi toa đang dùng, trận pháp, cùng kỹ thuật máy bay, xe hơi, điện tử, năng lượng,... chàng đã học được trong thời gian qua. Trước tiên đem cấu trúc, tầi liệu, trận pháp khải linh của phi tao đem xuống nghiên cứu ghi lại, một tháng trôi qua nhanh khi thông hiểu cả trăm trận pháp trên đó tỉnh giấc thì đồng thời thấy Lê Tuân đang ở cung điện chờ đợi. Chàng cùng Lê Tuân lập tức đi Tu Tiên giới, chàng muốn biết Tu Tiên giới hiện nay ở tình trạng nào, sao Mỵ-Điệp đến nay đi chưa thấy về, Dì Hoa ra sao sau một năm ở Tu Chân Giới. Minh dẫn Lê Tuân đi chỉ dẫn giải thích cho hắn thông đạo đi tu chân giới, hắn đã được chàng mang đi qua mấy lần nhưng e rằng không hiểu, lần này thấy hắn đã có Kim Đan tu vi nên chàng chỉ cho để sau này có thể một mình thông hành.
Lần này Lê Tuân có thể cùng Minh ngự Phi Toa, chàng giải thích từng chi tiết cách sử dụng phi toa. Tuân nghe một hồi hỏi:
- Mày chỉ dẫn cách sử dụng kỹ như vậy làm chi...
- Cứ học biết vẫn hơn, mai này có khi cần biết điều khiển phi toa không chừng.
Thật ra Minh nắm chắc tám chín phần mình sẽ luyện được phi toa lúc đó sẽ tặng Lê Tuân nên thừa dịp sử dụng này giải thích mai sau khỏi cần chỉ thêm.
Minh lại giải thích vị trí thông đạo về Hồng Mông Linh Châu giới sau đó dùng phi toa bay nhanh đến Đông-Duyến Châu, Lê Tuân bị cao tốc của Phi Toa muốn chịu không nổi, cũng may Minh biết trước nên bảo hắn ngồi vào chiếc ghế có dây an toàn. Khi đến nơi chàng giải thích, phải có tu vi Nguyên Anh kỳ dùng phi toa mới thoải mái được...Hai người chưa về Ngọc-Huyền Đan tông ngay mà vào Khuynh-Hưng Chiêu Anh lâu ăn uống thành dò ngóng tin tức. Hai người vào một tửu lâu, hai người lên thẳng lầu hai dành cho tu sĩ kim đan kỳ. Tên canh cửa lầu nhìn hai người dò xét không xem ra tu vi định hỏi hai người thấy vậy bỏ ẩn thân phong ấn tu vi thành kim đan kỳ tu sĩ tên canh cửa mới đưa tay nói mời.
Trong khi chờ đồ ăn Minh dùng thần thức hướng Ngọc-Huyền Đan tông dò xét. Minh không khách sáo dò trong thần điện, thấy bốn Nguyên Anh kỳ đang có mặt trong số đó chàng ngạc nhiên không thấy nhị trưởng lão Thanh Phong hai vị trưởng lão khác cũng không thấy. Trong bốn Nguyên Anh kỳ là chưởng môn Nguyên Anh trung kỳ Tôn Hoành, Cát Lợi, còn hai nguyên anh kỳ kia chàng không nhận biết.
- Phải chăng Huyền-Ngọc Đan Tông trong năm vừa qua đã xảy ra chuyện?
Minh thần thức dò xét kiếm Lương Trác cũng không thấy, hàng nội môn kim đan và Trúc cơ đệ tử Du Lượng, Dương Tuyết-Lan bạn Lê Tuân cũng không thấy, nhưng chỉ thấy Khâu Mai Linh, ca ca Khâu Trung Ngọc còn trong đó. Chàng đổi hướng dò xét Luyện Bảo Tông thì tìm được đại ca Triệu Kinh Nghiệp liền có chủ ý đem Lê Tuân đến thăm Triệu Kinh Nghiệp trước hỏi thăm năm qua đã xảy ra chuyện gì, chàng liền dùng ngọc bài đưa tin tức gửi Triệu đại ca.
Bỗng thần thức phát hiện ngoài Chiêu Anh Lâu một màn rượt giết, một thiếu niên luyện khí trung kỳ bị năm sáu luyện khí kỳ đuổi bắt chạy vào Chiêu Anh lâu đến cửa tầng hai thì bị người canh gác ngăn lại, Minh thấy vậy truyền âm nói:
- Để cho hắn vào đây gặp ta!
Người canh gác vội cho thiếu niên vào. Thiếu niên bị đuổi giết chỉ là thử vận may, thấy mình khó thoát kiếp số đông người đuổi giết như vậy, người nào cũng có tu vi cao hơn mình, trong số đó có cả luyện khí hậu kỳ nên chạy đâu cũng không thoát, hắn thấy chiêu anh lâu thì thử vận xông lên tầng hai vì biết tầng này phải có tu vi kim đan kỳ trở lên mới được lên, nếu trên đó đang có vị kim đan nào đoái nhìn nỗi khốn khổ của mình thì sẽ để mình lên lầu lánh nạn và có thể che chở một lần thì mạng sống được tạm giữ.
Vừa đến cửa vào hắn bị người canh cửa chặn lại thì tuyệt vọng định lui xuống chuẩn bị liều mạng rồi lại thấy người canh cửa nói:
- Vào đi, hôm nay kể như ngươi may mắn.
Vào trong thiếu niên nhìn chung quanh thì thấy có bốn bàn có người ngồi, một bàn trong góc có hai ông già, bên trái bàn có một trung niên vận áo bào xanh, bàn chính giữa có hai nữ tiền bối trông càn trẻ, phía bên cửa sổ bàn có hai thanh niên trẻ tuổi đang ngồi nói chuyện. Lúc nhìn đến bàn hai thanh niên thì vị vận đồ xanh dương nhìn lại trầm giọng nhẹ nhàng nói:
- Đã đến thì vào bàn chúng ta đây ngồi xuống...
Lúc này thiếu niên biết ngay hai người này vừa ra lệnh cho người canh cửa để mình vào đây.
- Cám ơn hai vị tiền bối cứu mạng. Còn ngồi cùng bàn với hai vị ân nhân tiểu nhân không dám.
- Ta đã bảo ngươi ngồì thì cứ ngồi, ngươi dám không ngồi ta ném ra khỏi tửu lầu bây giờ.
Minh thấy thiếu niên tu vi bảy tầng tu vi luyện khí kỳ, mộc tính linh căn pha chút thủy tình và chút thổ tính hỗn tạp thì biết, linh căn hắn cũng bình thường, nhưng nếu được mình chỉ điểm và hổ trợ thì hai tạp linh căn kia sẽ biến thành quân bình vớì Mộc tính thành Mộc, Thủy, Thổ tam linh căn.
Thiếu niên nghe thấy vị áo xanh muốn nổi giận thì giật mình rón rén ngồi xuống.
Thấy thiếu niên nghe lời chịu ngồi xuống chàng nói phục vụ viên đưa thêm chén đũa lên. Thiếu niên nhận chén đũa không dám chờ nhắc nhở vội gắp ăn. Hôm nay hắn bị kẻ thù phát hiện chạy trốn nửa ngày vừa mệt, vừa đói lại lo lắng cho số mạng nhưng ăn chẳng thấy ngon. Thiếu niên ăn được mấy miếng bỗng một trong ông già bên bàn kia nói:
- Thật là không biết điều, luyện khí kỳ cũng dám ngồi trên lầu hai này ăn uống!
Minh và Tuân không nói gì xem như không nghe thấy và nhìn thiếu niên nhắc nhở hắn cứ tiếp tục ăn không cần để ý lời người ngoài.
Ông già thấy không ai đếm xỉa gì đến lời nói của mình thì lại nói:
- Đại ca! Chúng ta mau đuổi tên kia đi, để hắn ở đây làm mất hết phẩm giá của chúng ta.
- Thôi đi tiểu đệ, đừng kiếm chuyện nơi này. Quy củ ở đây cấm tranh đấu và to tiếng cãi lộn.
- Quy củ chó má! Lầu hai quy củ là không cho hạ cấp tu sĩ tiến vào, sao nó lại được vào đây.. là mất hết thân phận cao quý của chúng ta. Để tiểu đệ sang đó cho họ một bài học.
Hắn đứng dậy ra khỏi bàn hướng về bàn bọn Minh đang ngồi hét lớn:
- Ba tên giá cơm túi áo cút hết cho ta.
Sau đó đem ra một viên hắc châu tay phải đánh pháp quyết quán chú một vầng hắc khí, hắc cầu lập tức biến lớn xen lẫn nhiều điểm tinh quang đánh về phía bàn của Minh hô lớn:
- “Vạn tinh hắc cầu”. Xuất!
- Cái gì! Muốn tặng bảo ư?
Minh vội đứng dậy, tay phải vẽ lên một vòng cung quang khí, quang khí nhanh nhẹn biến thành một cái nón đỡ lấy hắc cầu.
- Lách cách lách cách....
Mấy tiếng vang nhỏ vang lên, ánh sáng và hắc khi triệt tiêu chỉ còn viên cầu lớn xoay tròn trên không với vận tốc cao vang lên