Chương 170 Ngộ đao tam chiêu
Vạn Thú môn tam tiểu thư trong lúc xuống lầu hỏi:
- Nhị ca! Mấy tên này có thể xuất hắc hỏa phải chăng là Thiên Ma tông đệ tử?
- Có lẽ vậy đi, tiểu muội phải cẩn thận linh hồn công kích và phệ hồn thuật của bọn chúng.
- Biết rồi, Nhị ca.
Bên Thiên ma tông bốn người dáng tuổi trung niên ra khỏi tửu lâu, trung niên áo vàng vội nói:
- Để ta trước tiên lãnh giáo bản lãnh Vạn Thú tông xem, các ngươi lợi hại hay Thiên Ma tông hay.
Vạn Thú môn tiểu thử nghe vậy nói:
- Hồ Mãnh ra tiếp chiến!
Hồ Mãnh tên nghe có vẽ mạnh mẽ nhưng khi hắn bước ra dáng vẻ mảnh khảnh như con gái, nét mặt ngũ quan cân đối da trắng mịn. Thấy vậy trung niên áo vàng diễu:
- Ngươi tên Mãnh chẳng hợp chút nào, Hồ Liễu có lẽ hợp hơn. Mời mỹ nữ, Liễu cô nương xin nhẹ đòn cho, hì hì...
- Ngươi nói nhảm nhiều quá, tiếp chiêu!
Lời còn chưa dứt đã biến thành nhân ảnh hướng trung niên áo vàng phía sau đánh tới. Trung niên áo vàng tuy ngoài miệng nói cười, mắt híp lại nhưng cảnh giác không buông lỏng lập tức khởi động một phù thuẫn màu tím thành một lồng khí tử quang chắn chung quanh thân người
-„Xẹt“.
Một tiếng như xé lụa vang lên, quang mang chói lọi, loé lên rồi tắt, chiếc lồng tử khí biến mất kiện thuẫn phù vỡ nát rơi dưới đất, đồng thời mọi người nhận ra trên tay Hồ Mãnh đang cầm một con trủy màu xanh thẫm, lúc này tiếp tục loé lên một luồng đao khí lạnh như băng kèm quang ảnh tiếp tục đánh trên thân trung niên áo vàng. Trung niên áo vàng vội hụp người xuống đao khí lướt qua, trung niên áo vàng thân hình đã lui qua bên trái hai mươi trượng, đem toàn thân hơi thở phóng ra đột nhiên một cỗ như núi khí thế từ trên người của hắn tỏa ra và ngạo nghễ đứng thẳng oai phong lẫm lẫm.
- Nguyên Anh kỳ, nguyên lai tu vi nguyên anh kỳ...
Trung niên áo vàng hai tay ấn quyết tạo thành một vòng tròn phong quyển mang theo ma khí đen kịt cuộn đến Hồ Mãnh, mọi ngườì đứng xem liền cảm thấy linh hồn mình khẽ giật nảy lên mình như đang nghe lời triệu hoán âm ba từ địa ngục vọng ngân. Hổ Mãnh biết ngay đối phương sử dụng Phệ Hồn Thuật vội hít một hơi thật đầy rống lên một tiếng „uwuào“ vang lừng, lời triệu hoán lập tức bị suy giảm gần hết, linh hồn uy áp biến mất hẳn trở lên ổn định, đồng thời toàn thân biến thành hư ảnh chuyển hướng khác tránh thoát âm ma cơn lốc, trên tay xuất một tia thanh hỏa tụ lại rồi phát triển lớn nhanh bắn tới đối thủ. Khí thế trên người cũng bộc lộ tận cùng, linh hồn lực cường đại chí cực, thần thức bao trùm rộng lớn, yêu thú hơi thở áp bách khiến trúc cơ kỳ tu sĩ hít thở không thông chân tay mềm nhũn sợ hãi run lên, một số người lại thốt lên:
- Hoá hình kỳ Hồ Yêu! Ít nhất thập giai tu vi.
Trung niên áo vàng thấy đối phương tránh được âm ma phong cuồng phệ của mình vội thu lại đúng lúc thấy tia thanh hỏa của đối phương đánh tới liền chuyển âm ma phong cuồng phệ đáng vào tia thanh hoả. Thanh Hỏa cuốn theo âm ma phong cuồng liền phát ra tiếng nổ rung động không gian.
- Oành!
Một tiếng nổ lớn hai người bị phản chấn bắn ra phía sau tám thước nằm trên mặt đất, ráng đem hơi sức tàn ngồi dậy khôi phục lại linh hồn lực lẫn chân nguyên lực bị tiêu hao cạn kiệt.
Lúc họ còn trên Chiêu Anh Lâu Hàn Tinh đã phát hiện nhiều người đáng nghi là tay chân hay đệ tử của Thiên Ma tông nên đã ra lệnh mọi người trong nhóm phải nhẫn nhịn không được tranh chấp với bất cứ ai, quả nhiên bốn trung niên này là Thiên Ma tông đệ tử, sau lại thấy tên thủ hạ của Vạn Thú môn tự xưng Hồ Mãnh, thần thức quét qua liền phát hiện yêu thú hoá hình kỳ Linh Hồ tộc, chàng ngạc nhiên ngọn yêu thanh hỏa có thể đốt cháy ma hoả, không những thế còn cắn nuốt tăng hỏa lực cho yêu hỏa. Xem ra tên Hồ Mãnh tấn giai hóa hình không lâu khí thế bản lãnh mạnh hơn kim miêu một hai phần nhưng nhất định không thể vượt qua ba tên lôi thú của mình dù ba tên lôi quái đó tu vi chưa bằng tên Hồ Mãnh này. Hồ Mãnh đánh ngang với tê Nguyên Anh Tu ma, linh hồn lực cường mạnh không sợ phệ hồn thuật và phong thuật, ngoài ra yêu hỏa cường mạnh áp trên ma hoả thật là không ngờ phá tan âm ma phong cuồng. Ta đã đánh giá quá cao Âm Ma khí so với Phệ Hồn Trùng. Quả là một sai lầm, khi trước hoả khí của nguyên anh hậu kỳ Lâm Đàm không thể phá huỷ nổi thân thể cường mãnh gần như bất diệt Phệ Hồn Trùng khiến lão phải táng mạng, lúc đó phệ hồn trùng bất quá tam giai yêu trùng mà thôi. Bây giờ Hàn Tinh có thể phỏng đoán được, Phệ Hồn Quyết và Phệ Hồn thuật so với Phệ Hồn trùng có nhiều điểm bất đồng, trong khi Phệ Hồn Trùng trực tiếp thâm nhập thân thể vào Thức Hải cắn nuốt, Phệ Hồn thuật phải dùng triệu hoán ru hồn dẫn dụ như thôi miên rồi lấy ma khí làm môi dẫn hấp thụ linh hồn lực, kẻ linh hồn lực yếu trực tiếp linh hồn xuất khiếu bỏ lại thân xác chết ngay lập tức.
Hàn Tinh xem trận đấu đánh giá tự tin dù cho dù Thiên Ma tông hợp thể kỳ ma tu cũng không là đối thủ của mình nên có thể buông lỏng, dù gặp lại Phệ Hồn Trùng bát giai cũng có cách đối phó.
Chàng nghĩ đến thanh Lôi Phong đao không biết lúc nào mới cần dùng đến tâm thần tiến vào một khu rừng ảo cảnh, gió rít từng cơn làm cây cối nghiêng ngả, itrong tay cầm thanh Lôi Phong đao vận chân khí khiến lôi điện tụ lại, xoay người nghiêng đao chém hoành một đao, thân người lập tức lăng không xoay tròn nâng lên mười mấy trượng, đao ảnh quỹ tích vẽ tạo thành ba vòng tròn hình xoắn ốc cắt cây cổ thụ phía trước thành ba đường, chỉ nghe xẹt một tiếng kinh lôi, những thân cây chung quanh bị cháy đen vẫn đứng sững, cành lá bị thu phong quét nhẹ qua hơi nghiêng rồi ầm ầm đổ xuống thành ba đoạn. Thần thức cảm nhận ra đao ảnh quỹ tích bị cuồng phong ảnh hưởng nhiễu động sang một phần mười ly.
Cảm thụ một lát chàng tụ phong hỏa vào thanh đao phóng ra phía trước, lúc này liền cảm thấy sự vật biến đổi, những cành lá bị cuồng phong áp bách chuyển động chậm hơn trước cả ngàn lần, những hại bụi li ti bay theo gió chuyển động quỹ tích chậm chạp như một chiếc lá rơi trong không gian yên lặng bình thường. Lôi Phong Đao bay ra phía trước chợt dừng lại hoành chém năm vòng mang theo bạch diễm chói mắt, trong khi thần thức chàng nhận ra quỹ tích đường đao chính xác như ý, so với chiêu lôi đao lúc trước nhanh không biết bao nhiêu lần và tự tin nếu chung quanh còn cây thì tất cả cũng sẽ bị cắt thành năm đoạn.
Kế tiếp chàng phóng đao lên cao đém ý niệm bổ xuống một hỏa đao, kết quả làm chàng giật mình kinh hãi xen lẫn mừng rỡ ngạc nhiên chỉ thấy mặt đất bị chém nứt ra làm hai kéo dài đến mười mấy trượng, sâu đến bốn năm trượng, chàng không tin thử lập lại mấy lần thì vẫn thấy kết quả như nhau. Hàn Tinh xem xong trầm tư một lúc tay cầm đao đưa ra phía trước, tay khẽ rung lên Lôi Phong đao liền rời tay vặn vẹo bắn đi nhanh như mũi tên xa đến hai trăm trượng xuyên qua một cây cổ thụ, khoan thủng một lỗ, đao vẫn còn đà bay tiếp thì ý niệm „thu“ hoàn thành, thanh đao đang bay chợt quay trở về. Chàng lại trầm tư tính toán sau cùng tay cầm Lôi Phong đao vận chân nguyên vào thanh đao đẩy ra phía trước, Lôi Thanh đao rung lên, mười mấy đao ảnh hình thành chia ra làm ba hướng trái phải giữa bắn về phía trước còn nhanh hơn trước gấp mấy lần, đến cây cổ thụ đao khí hội tụ xuyên qua lổ hổng bị đao phá lúc nãy rồi lại chia ra ba hướng tiếp tục bắn đi. Chàng thấy vậy vội thu lại chân nguyên thì mười mấy đao ảnh kia lập tức tắt ngấm. Hoàn thành ba chiêu đao, từ trong ảo cảnh thanh tỉnh trở lại thì thấy lúc này bốn trung niên đang đấu với bốn thủ hạ của Vạn Thú môn, tất cả đều là hoá hình kỳ yêu thú đều đang chiếm thượng phong. Tám cao thủ tranh phong kình lực phản chấn long trời đất nổ, may mà lúc bắt đầu Hàn Tinh đoán trước đã bố trí hai mànbình chướng bao bọc che chở các đệ tử Trúc cơ kỳ lầu một và Kim Đan kỳ lầu hai.
Dường như bọn Yêu Thú môn đã chuẩn bị sẵn từ lâu, chiêu thuật nào của Thiên Ma Tông cũng bị họ phá giải hết cho, chàng lại đoán ra hai huynh đệ Vạn Thú môn chắc chắn cũng ẩn dấu tu vi của mình, họ không đơn giản tu vi chỉ làKim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ bất giác trong lòng chàng có phần tán thưởng chờ mong „Vạn Thú môn, chẳng lẽ thật sự có vạn thú cao thủ, có dịp ta cũng nên kiến thức một phen“ Chàng tiếp tục xem một chút thì biết bốn tên Thiên Ma Tông không còn sức chống đỡ trong vòng một tiếng, nên không xem nữa đem ba chiêu đao mới ngộ truyền vào thức hải cho Lê Tuân và Vân Mộng Tiên nói:
- Đây là ba chiêu đao, các ngươi có thể dựa vào đó ứng dụng vào kiếm thuật mà sử dụng...
Vân Mộng Tiên không ngờ Hàn Tinh ngồi trên lầu ba lại có thể truyền tống đao quyết cho mình đang khi còn ở lầu một nên càng bội phục:
- Không biết tu vi Hàn Tinh đã tiến đến độ bước nào mà có thần thông truyền kỳ đến thế...Dù độ kiếp ý cũng chưa chắc có bản lãnh như vậy. Nếu được chàng thường xuyên chỉ điểm cho thì hay biết mấy.
Suy nghĩ một lát hắn lại xem kỹ những gì vừa tiếp nhận, hắn xem qua ba chiêu đao, „Hoành Đao Bát Phương“, „Nhất Đao trảm Ma“ và cuối cùng „Phi Đao Hợp Ảnh“ cách vận ngyên khí, từng bước luyện, hắn nhận thấy nguyên chỉ một chiêu thứ nhất mình phải luyện tập chỉ phần dẩn khí cũng mất lắm công phu, tám tháng một năm có thể sử dụng được chiêu này cũng là toại nguyện rồi. Lê Tuân ngược lại xem xong chiêu thứ nhất nắm vững được năm sáu thành, hắn uớm thử chân hỏa nguyên lực của mình sau khi tiến kim đan hậu kỳ đã mạnh hơn trước mấy chục lần nên tự tin trong vòng ba tháng có thể sử dụng thành thục, khó khăn nhất là chiêu này là chiêu đao dùng cho kiếm uy lực giảm xuống ít nhất ba thành. Tuy vậy so với những chiêu kiếm hắn học được vẫn mãnh mẽ hơn nhiều, hắn không muốn bỏ kiếm