Chương 171 Đông Duyến Châu Hàn-Tinh
Hàn Tinh một chiêu diệt sát hai phân thần kỳ làm Đông-Duyến châu cao thủ đang âm thầm dùng thần thức theo dõi giật mình. Từ nay cả Đông-Duyến châu nhận thức cao thủ Hàn-Tinh.
Ngay từ lúc Thi Diện lão quản gia và Tần-Lạc tranh đấu đã có nhiều tia thần thức quét đến theo dõi. Thiên Kiếm tông Chu Thiên Vân và Lam Bình Phàm trưởng lão đang ngồi trong đại điện cũng vừa theo dõi trận đấu Lam Bình Phàm giật mình thốt:
- Không ngờ hôm nay nhận thức được Hàn-Tinh đại trưởng lão Huyền-Ngọc đan tông, năm năm trước đại trưởng lão Lâm Đàm tử trận vị trẻ tuổi Hàn-Tinh này nên thay thế vị trí đại trưởng lão sau đó bố trí TrấnTông đại trận diệt sát hết Thiên Ma tông kẻ tấn công. Mọi người chỉ nghe danh cho đến nay không hề biết mặt, ai cũng biết vị này là một trận pháp đại sư không ngờ hôm nay biểu hiện khí thế kinh người, một chiêu đao có thề diệt sát hai phân thần kỳ thì tu vi ít nhất cũng là hợp thể kỳ.
- Người này nên kết giao không nên chọc vào.
Bỗng âm thanh từ hậu điện vang lên:
- Chúng ta mau đến gặp vị tiền bối Hàn Tinh kia....
- Từ thúc tổ đã xuất quan! Chúc mừng thúc tổ tân hợp thể trung kỳ..
Chiêu Anh lâu khách mới đến nhiều hơn gấp bội, ngay lầu bốn dành cho nguyên anh kỳ và thông thiên cấp cao thủ (hợp thề, độ kiếp, đại thành) lúc này số người đến thêm không ít, chốc lát chật ních vì nguyên nhóm người Hàn-Tinh đến trước cũng đã đông. Hàn Tinh đang dùng thần thức quan sát khốn trận thì có người tiến đến nói:
- Hàn tiền bối, chúng tôi là Thiên Kiếm tông Từ Nguyên, Chu Thiên Vân và Lam Bình Phàm ra mắt tiền bối!
Hàn Tinh quay lại nhìn ba người chưa kịp đáp lễ lại có người đến nói:
- Chúng tôi là Thái Thanh tông Âu Dương Hoán, Sử Minh Thâm và Hoàng Nghiên ra mắt Hàn tiền bối.
Thấy họ có người già đáng tuổi ông ngoại, ông tổ mình gọi mình là tiền bối Hàn Tinh hơi giật mình không biết cư xử ra sao cho đúng, tuy biết tu chân giới vai vế lấy tu vi mà định nhưng cháng vẫn chưa có thể thích nghi được, cũng may sáu người bọn họ thấy chàng trầm ngâm bèn kiên nhẫn chờ đợi, một lúc chàng mới mạnh dạn mở miệng hỏi:
- Các ngươi có chuyện gì không sao cùng một lúc đến cả đây?
- Bọn vãn bối bây giờ mới nhận thức tiền bối ở đây nên ra mắt hỏi thăm, xem tiền bối có gì chỉ bảo.
- Chỉ bảo thì không dám rồi, ta chỉ có một vài thắc mắc thôi.
- Mời tiền bối cứ hỏi, những gì bọn vãn bối biết nhất định sẽ trả lời.
- Ta mới đi du lịch về thấy bọn Thiên ma tông giày xéo, Đông-Duyến châu, các ngươi là thủ lãnh đứng đầu hai đại tông môn, tại sao không hợp lòng bảo vệ để bọn chúng hoành hành khắp nơi, dân chúng khổ sở, người người lo sợ bất an.
- Bọn vãn bối tu vi sức lực có hạn tông môn chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự cho đến nay, chính bổn tông còn không thể bảo vệ an toàn làm sao dám lo nghĩ đến chuyện bên ngoài.
- Phải vậy không?
Hàn Tinh trong lòng nghĩ đến tu chân giới ngoài tính cao ngạo tính ích kỹ cũng không kém, ai nấy lo cho bản thân, vì lợi ích của mình sẵn sàng giết đồng môn, so với phàm trần còn thảm hại hơn gấp trăm lần. Sẵn sàng đạp lên đồng đạo để lên đỉnh danh vọng, quyền lực. Trong trí nhớ chàng thu được ai cũng xem “Cường Giả Vi Tôn” như một châm ngôn sống, chân lý này ngàn vạn thế hệ không hề thay đổi. Chàng biết thừa giữa các tông phái chỉ có đố kỵ, tranh giành lúc nào cũng chỉ muốn tông môn mình đè bẹp tông môn người khác, dù có hỗ trợ cũng là nằm trong tính toán lợi ích. Mấy người này chắc vừa rồi thấy mình bộc lộ một chút, nhận ra điểm lợi ích nên đến lấy lòng một chút sau này biết đâu có thể kết giao. Một hoàn cảnh sống lấy cường giả vi tôn thì tranh chấp không ngừng người yếu thì lo lắng kiếm một chỗ dựa vững chắc, nên từ tuổi niên thiếu ai cũng muốn gia nhập vào đại tông môn, vừa có chỗ dựa vừa nhanh chóng tu luyện trở thành cường giả. Hàn Tinh quan sát ba cao thủ Thiên Kiếm Tông liền nhận ra chỗ khác người nhất là vị Hợp Thể trung kỳ họ Từ càng rõ rệt, khí tức, khí chất cảm giác sắc bén, cứng rắn như là một thanh bảo kiếm trong vỏ, một khi bộc lộ kiếm khí sẽ như bộc lộ ra khí thế kinh người, trấn áp tâm thần linh hồn khiến đối thủ không chân tay nhúc nhích được nhắm mắt chờ chết. “Chẳng lẽ đây là “Kiếm Nhân hợp nhất hay Kiếm Ý “ như lời đồn.
Chàng lại quan sát Lam Bình Phàm, dáng vẻ thanh niên đúng là bạch y kiếm khách năm xưa mình gặp ở cửa hàng buôn người, khi đó chàng bị khí thế của hắn áp bách hít thở không thông, không sau năm năm gặp lại khí thế năm xưa đó không tác dụng gì đối với mình, ngạo khí cũng không thấy.
- Đúng vậy Hàn tiền bối. Không biết tiền bối có chuyện gì phân phó không?
- Cũng không có gì, chuyện Thiên ma tông chiếm đóng Huyền-Ngọc đan tông và Lạc Anh tông, ta đã về đây thì nhanh chóng giải quyết còn những tông nhỏ khác các ngươi giúp họ giải quyết.
Nói đến đây Hàn Tinh thấy huynh muội và Thi Diện quản gia Vạn Thú tông lên lầu tiến đến bàn chàng đang ngồi, sáu người kia thấy vậy lui lại nhường chỗ.
- Tiểu nhân Sử Nguyên, nhị công tử và tam tiểu thư Vạn Thú môn tạ ơn Hàn tiền bối cứu mạng.
- Không cần phải khách sáo, ta chỉ tiện tay thôi..
Sử Nguyên bỗng quỳ ngay xuống nghêm chỉnh nói:
- Xin ân nhân nhận tiểu nhân làm người hầu cận, để tiểu nhân có thể báo đáp một phần đại ân...
Hàn Tinh giật mình vì hành động bất ngờ của lão Sử Nguyên nghĩ lão đang làm quản gia Vạn Thú môn dám bỏ cương vị theo mình. Mình dự định du lịch tăng kiến thức lịch duyệt cùng chuy luyện tâm có lão này bên mình có điều bất tiện.
Sử Nguyên đã suy nghĩ kỹ, lão làm quản gia đã mấy trăm năm tu vi của lão đạt Phân Thần hậu kỳ thì gặp bình cảnh, năm trăm năm không thể vượt qua khiến ngay tên tiểu tử bại tướng Tần-Lạc cũng lấn áp mình trong lòng thật là khó chịu. Ở Vạn Thú môn lão có chỗ đứng vững vàng, danh vọng to lớn nhưng điều chính yếu nhất là bình cảnh của mình, môn chủ hợp thể hậu kỳ cũng không thể giúp cho mình đột phá được. Lão trong lúc khốn đốn vẫn nhận thấy Hàn Tinh khí tức kỳ lạ chẳng khác người thường, một chút khí thế cũng không có