Chương 172 Không gian pháp tắc
Cổ Loa vòng xoắn chạm vào Âm Ma phong cuồng liền thu vào bên trong thay đổi phong vận quỹ tích cùng tốc độ, âm ma phong cuồng bất kham phản kháng gìằng co một lát, đối thủ của Minh bất quá nguyên anh hậu kỳ nguyên ma khí lực không thể sánh bằng Hàn Tinh Cổ Loa vòng xoắn nhưng vì chàng tò mò muồn kiến thức sợ lợi hại của nó và cũng muốn thử nghiệm Cổ Loa thuật của mình nên chỉ dùng hai thành. Lúc đầu quả nhiên chàng cảm giác được rõ ràng linh hồn bị quấy nhiễu, thánh thai trong thức hải thức tỉnh, không có chút cảm giác đe dọa nguy hiễm nào. Phệ Hồn quyết của đồi phương vì tu vi cấp bậc thua xa nên không làm gì được chàng, Hàn Tinh đánh giá nếu tu vi đồng giai Phệ Hồn Thuật quả nhiên khó đối phó, giằng co một lúc nữa liền tăng thêm một thành nữa âm ma phong cuồng kia liền bị Cổ Loa vòng xoắn vô hình khống chế. Tu ma nguyên anh kỳ cảm thấy âm ma phong cuồng bị mất khống chế thì giật mình, đem hết ma chân nguyên ra sử dụng nhưng cũng không kết quả, đang định thu chân nguyên về thì cả thân người cứng đờ không thể cử động được tiếp theo bị cuốn vào phong cuồng bay lên sợ hãi hét lên một tiếng hãi hùng.
Trong lúc Hàn Tinh khống chế phong cuồng, ma khí đến thân thể chàng liền cảm thấy không ổn liền chuyền vòng xoắn thành vòng tròn nhỏ lại đường kính độ năm thước, đồng thời trục hết ma khí vừa xâm nhập ra ngoài, rồi đẩy âm ma phong cuồng thẳng lên bầu trời trong lúc linh khí, ma khí, bất kể, cùng bụi bặm đá đất chung quanh bị lôi cuốn vào, những tu sĩ đang tranh đấu cảm thấy một sức hút vô hình từ âm ma phong cuồng vụ mỗi lúc một mạnh đành ngưng chiến lui ra xa.
Hàn Tinh cũng nhận ra cao thủ chung quanh bị hấp lực kéo vào nên giảm một phần lực, mắt chàng bỗng nhắm lại toàn tâm tập chung vào không gian trước mặt, nhận ra quỹ đạo di chuyển biến dạng của thành phần ngũ hành liền có thể ngộ ra một chút manh mối không gian phép tắc và có thể khống chế, điều khiển chúng theo ý niệm của mình, lúc này chàng tự tin có thể dùng phong thuật điều khiển và cũng có thể dùng lôi thuật xé rách khoản không gian mình đang nắm giữ. Chàng ngộ ra điều này thì cảm thấy trong lòng vui sướng biết rằng mình nắm giữ được một không gian thần thông lợi hại.
Nguyên Hàn Tinh sáng chế ra Cổ Loa quyết, sau lại gặp hai lần thiên lôi giáng xuống, lôi điện năng lượng bị chàng hấp thu sau đó tu vi tăng cấp đột ngột đến trình độ khủng bố không tưởng tượng được, không phải chỉ một vài cấp bậc, một mạch từ nguyên anh thánh thai lên đến độ kiếp, tu sĩ bình thường mất ít nhất mấy ngàn năm tu luyện mới đạt được chẳng dè chàng được Hồng Mông Linh Bảo châu hổ trợ, chẳng những đã phạt cân tẩy tủy mà còn hổ trợ tâm cảnh cùng thăng cấp. Cũng may Hàn Tinh không chủ ý tham lam tu luyện thêm, chàng cứ để tự nhiên, biết là tu vi tăng nhanh không tốt nên mấy năm nay chỉ lo chơi đùa, nhập hồng trần đi học vv...
Tu vi từ Hợp Thể kỳ trở lên tu sĩ có thể nắm được một chút không gian phép tắc thần thông, lúc này Hàn Tinh tình cờ cảm nghiệm được có thể dẫn tụ linh khí thiên địa làm của riêng mình mà dùng thì ngạc nhiên thích thú vô cùng, như trước mắt mình một chân trời mới tươi sáng đầy hứa hẹn mong chờ được mở ra. Lúc này chàng choàng tỉnh thấy không gian phía trước mình nắm giữ, âm ma phong cuồng vẫn như cũ vận hành, tu ma nguyên anh kỳ bị phong cuồng đưa lên cao tận trên mây thân thể không nhúch nhích không biết còn sống hay chết. Chàng lại thấy tu sĩ chung quanh ngừng tranh đấu chú ý đến âm ma phong cuồng, chàng liền quyết định giải tán phong cuồng, ý niệm trong đầu vừa thành phong cuồng biến mầt lập tức, ma tu nguyên anh kỳ kia cũng lập tức từ trời cao rơi xuống đất, tan xương nát thịt, ma anh nhìn như một đứa bé da đen bỏ chạy, Hàn Tinh phất tay đã nắm vào bàn tay.
- Tiền bối tha mạng!
- Ta tha cho ngươi, ngươi đã tha cho đệ tử ta không!
Hàn Tinh tò mò về Phệ Hồn quyết của hắn muốn nghiên cứu một chút nên sưu hồn đọc ký ức hắn sau đó sợ hắn lại đi kiếm thân thể khác đoạt xá nên chàng đem vạn tinh châu ra thu hết ma nguyên khiến hắn thành một linh hồn yếu đuối như một linh hồn phàm nhân sau đó mới thả hắn ra.
- Tiền bối tha mạng!
Chàng thả tên tu ma nguyên anh kỳ ra, chì vụt một nháy mắt đã biến mất không thấy, chàng đem thần thức ra theo dõi cũng không kịp nhận thức giống như biến mất phân tán vào không gian. „Lạ thật! Sao hôm trước ở trong Bạch Vân Sơn lại khác, lúc đó linh hồn bị người đón mang đi.“
Hàn Tinh thấy trận chiến các nguyên anh kỳ đã ngưng lại bắt đầu tiếp tục chàng không cần nhúng tay vào nữa , tên lợi hại nhất đã bị diệt trừ. Ba giờ sau kẻ thù bị giết và khống chế hết, ngoại trừ Trác Thải-Hà và vài đệ tử trọng thương không ai mất mạng, Thanh Phong thấy thắng trận bèn tụ tập tất cả các đệ tử lại tuyên bố thắng trận đuổi bọn Thiên Ma tông ra khỏi tông môn. Hàn Tinh không nhúng tay vào giao hết cho bọn Thanh Phong, chàng đem thần thức quét qua các đệ tử tìm được hơn trăm tên khả nghi, đem bắt hết giao cho Thanh Phong tra xét. Bỗng bên ngoài cách tông môn ba chục dặm linh khí ba động Hàn Tinh thần thức nhận ra Mai Trúc-Thành đang tranh đấu với một Thiên Ma tông phân thần kỳ, Mai Trúc-Thành vốn là Hợp Thể hậu kỳ cao hơn Thiên Ma tông tu sĩ hẳn một đại cấp bậc, tu sĩ tranh đấu chỉ cần kém một tiểu cấp như sơ kỳ với trung kỳ đã khác biệt rất nhiều, bây giờ lại kém hẳn một đại cấp thì đúng là chuột với mèo căn bản không cần phải tốn sức.
Nguyên Mai Trúc-Thành sau