Chương 238 Chặn đường
- Hằng lão ca, lần này Bất Diệt Ma Quân hạ phàm ở Cửu Nguyên Tinh liền diệt sát chục tông phái, gia tộc lớn nhỏ, như Thiên Hà tông, Vạn Diệu Tông, ...Mục đại gia tộc,...chỉ trong thời gian ngắn nuốt hơn hai vạn Nguyên Anh, cùng hấp huyết mười vạn tu sĩ. Các tông môn và đại gia tộc nếu có chút ân oán với Thiên Ma môn đều kinh sợ, tìm đường ẩn trốn. Bao nhiêu ẩn dấu tuyệt đỉnh lão tổ, tọa trấn phía sau xuất động chuẩn bị nghinh địch.
Bất Diệt Ma Quân kiếm đến Vô Cực Tông hỏi tội, Khất Hồng lão tổ cùng ba vị sư huynh đệ đồng thời ra mặt nhưng xem ra vẫn không đủ bản lãnh ngăn cản được Bất Diệt Ma Quân may mắn lúc đó có ba vị tiên quân hạ phàm kịp thời tránh được một trận giết chóc. Tình trạng Tu Chân giới lúc này nguy ngập, bất cứ Bất Diệt Ma Quân đi đến đâu, cũng có vô số cao thủ theo dõi săn tin.
Người được gọi Hằng ca bỗng lên tiếng:
- Lần này lão Ma Quân rời Cửu Nguyên Tinh bảo đảm sẽ nhanh đến Đông-Duyến châu kiếm thằng lõi Hàn Tinh kia thôi, nếu hắn không chịu ra mặt chịu tội thì không những Đông-Duyến châu mà cả Ngũ Thai Tinh cũng sẽ gặp tai ương hủy diệt.
Hàn Tinh lén nghe họ nói, thầm đánh giá tên Hằng. Rõ ràng bản lãnh của hắn chẳng có gì kinh người, mình lại không quen biết hắn chẳng hiểu sao giọng điệu của hắn có thành kiến lớn với mình. Nghe tin tức của Bất Diệt Ma Quân, chàng đổi ý không cần gặp người quen như Triệu Hùng, Trác Thành, Tạ Thanh nữa và âm thầm tính toán chuẩn bị chiến đấu với lão Ma Quân một phen. Sau một thời gian ở Tiên Giới Hàn Tinh, đối với Ma Quân chàng không còn cảm giác áp lực như trước đây nữa, trái lại nhiệt huyết trong người sôi trào, tinh thần phấn chấn bừng bừng chỉ mong mau gặp Bất Diệt Ma Quân so tài một phen.
Thấy Hỏa Mỹ Nhân vui vẻ chàng ân cần săn sóc, chuyện trò vui vẻ, trong khi nàng không nhận ra sự có mặt của nhiều cao đỉnh nơi đây. Từ khi nhập cung tu luyện đến nay, nàng chưa về nhà nên nhân dịp này muốn về thăm La gia.
- Tinh ca! Chúng ta đi La gia một chuyến, muội nhớ nhà quá.
Hàn Tinh nghe vậy đem thần thức hướng La Gia xem, chàng ngạc nhiên La gia cơ sở còn đó nhưng thấy ai quen thuộc cả. Khi hai người đến đó hỏi mới biết La Gia trước tai nạn Thiên Ma môn bành trướng, mọi người đã chuyển đi Tinh cầu khác. Hàn Tinh hỏi nàng:
- Hồng muội nhớ lại xem, họ có thể đi đâu!
- Chắc là về La đại gia tộc ở Hoa Nam Châu rồi, không hiểu sao trước khi rời đi không báo cho muội biết.
- Nam Hoa Châu cũng không tính là xa, cũng còn trên Ngũ Thai Tinh thôi.
Hàn Tinh nói xong dùng thần thức tìm kiếm một hồi rồi nói:
- Thấy rồi! Chúng ta đến đó một chuyến.
Chàng đưa tay phải ôm lấy eo nàng dùng Thần Di thuật trong chớp mắt đã đến.
Hỏa Mỹ nhân vừa thấy chàng ôm mình đã ở Tinh Cầu khác. Nàng giật mình thốt:
- Đại Na di thuật! Không ngờ Tinh ca tinh thông môn thần thông này.
Chàng lắc đầu, rồi lại gật đầu chưa biết nói sao đã thấy gia nhân ra xem mừng rỡ hô lớn:
- Tiểu thư đã về...
Hai người vào gia trang chào hỏi La Bá Mẫu, Hàn Tinh sau đó vội cáo từ rồi rời khỏi ngay. Chàng cảm ứng linh khí bầu trời ba động mãnh liệt, xem lại thấy ngoài vạn dặm ba cụm hắc ám ảnh bay đến, chàng đoán đó chính là Bất Diệt Ma Quân tiến về Ngũ Thai Tinh. Hàn Tinh đã có dự định không chờ hắn tại tinh cầu, sau khi tiễn Hỏa Mỹ nhân về nhà chủ động đi kiếm Bất Diệt Ma quân giải quyết ân oán, tránh Ngũ Thai tinh những tai họa. Không ngờ vừa tiễn nàng xong, Bất Diệt Ma Quân đã tiến đến.
Hàn Tinh vội dùng Thần Di vọt đến đón đầu ba ám ảnh, bộc phát hết hơi thở khí tức cùng nguyên thần tinh quang từ đôi mắt phóng ra phía trước.
Ba hắc ám ảnh quả nhiên như Hàn Tinh nhận định, Bất Diệt Ma quân đang phi hành hướng Ngũ Thai tinh bỗng không gian trước mặt đọng lại, không thể nhích thêm chút nào, một màn quang diễm chớp loé đã thấy một thanh niên lạnh lùng lăng không đứng đó. Ba ám ảnh tối đen như mực ma khí, nồng nặc gần như ngưng kết, quay cuồng chi gian, mơ hồ thành tựu hình người. Mấy giây sau, ma khí hội thu, một trung niên mặc hắc bào, khuôn mặt anh tuấn, tà mị lôi cuốn khuôn mặt xuất hiện. Hai mắt tinh quang bắn ra hỏi:
- Ngươi là ai, chận đường bổn ma quân có ý gì?
- Thì ra đúng là Bất Diệt Ma Quân! Ngươi đang đi tìm ai?
- Ngươi là Hàn Tinh?
Hàn Tinh gật đầu:
- Chính ta.
Bất Diệt Ma Quân sửng sốt không ngờ Hàn Tinh là thanh niên trước mắt. Trong trí tưởng tượng của hắn Hàn Tinh dung mạo phải là một trung niên oai phong lẫm lẫm như hắn, lực lượng khoảng độ kiếp hay đại thành kỳ. Không ngờ đối phương chỉ là một thanh niên hình dáng mảnh dẻ như thư sinh, qua hơi thở mình không thể nào dò xét tu vi sâu cạn của hắn được, trong lòng Ma Quân thầm hỏi:
"Chẳng lẽ hắn là một huyền tiên, địa tiên cao thủ ?".
Trong khi đó Hàn Tinh cũng đáng giá Bất Diệt Ma Quân.
Trên người ma quân ẩn tàng tinh thuần ma khí, lạnh lùng, âm u, nhàn nhạt uy áp phát ra, tinh thần cường mãnh tựu có khả năng nắm toàn quyền chưởng khống năng lượng thiên địa, ý cuồng hoành hành không cần phải kiêng kỵ ai.
Tiếng nói Bất Diệt Ma Quân nhẹ khàn khàn truyền ra, tưởng như không còn hơi sức nhưng khi truyền vào tai người nghe thì âm thanh trái lại trở thành rõ ràng, rành mạch dứt khoát, đơn giản không dư không thiếu một tia dư âm nào.
Hai người vừa gặp nhau trên bầu trời cao, những cao thủ tu sĩ có tu vi từ độ kiếp trở lên liền cảm ứng linh khí ba động, họ đưa thần thức hướng lên trời dò xét, khi nhận ra lại kinh sợ lo lắng hô:
"Bất Diệt Ma Quân! ... "
"Hàn Tinh!"
Đông-Duyến châu Khuynh-Hưng thành, Trúc Diệp lâu bọn Triển Hùng cũng đồng thời phát hiện. Ngay lúc đó có người la lên:
"Mau kết cấm chế, hình thành bức màn bình chướng bảo vệ mọi người. Hai người này tranh đấu coi chừng Ngũ Thai Tinh bị hủy mất."
Mọi người lại nghe một giọng thanh thuý dễ nghe khác:
- Mai Hoa Bà Bà! Mau ra tay kết giới..
- Vâng! Tiểu thư yên lòng!
Tiếng vừa dứt một nhân ảnh loé lên trên không trung một bà lão tóc bạc trắng như tuyết, hay tay bắt ấn kỳ lạ, đánh ra liên tục mấy trăm ngàn ấn diệu kỳ huyền bí.
Chẳng bao lâu ấn ký liên kết câu thông với nhau tạo thành trên trời một tấm lưới che trời không ngừng loé ra thất thải quang sắc, tuyệt đẹp sau đó khuếch trương ra càng lúc càng lớn, chẳng bao lâu đã không thấy bóng dáng. Mai Hoa Bà Bà cũng nhẹ nhàng hiện thân đứng bên cô gái lạ.
Mọi người thấy một màn, có người